Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Nghèo Hèn Nuôi Bốn Con - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-11-15 09:39:18
Lượt xem: 34

Khương Chi hết lần này đến lần khác giúp đỡ cô ấy, chỉ riêng việc này thôi cũng làm khiến cô ấy cảm thấy biết ơn từ tận đáy lòng rồi, bây giờ nghe nói còn muốn bỏ tiền cho cô ấy đi học, trong lúc nhất thời làm cô ấy cảm thấy vừa vui mừng vừa hối hận, vui mừng là bởi vì gặp được một người như chị Khương, hối hận là vì trước đây không nên mắng chửi sau lưng chị Khương.

Nghĩ như vậy, không đợi Khương Chi trả lời, cô ấy đã ngại ngùng nói: “Chị Khương, trước đây em còn âm thầm mắng chị sau lưng, mắng chị bị tâm thần, một đứa trẻ tốt như Trụ Tử mà chị cũng bán đi, còn mắng chị là kẻ lòng dạ độc ác, khiến Trụ Tử bị đói đến da bọc xương, còn mắng chị…….”

“Dù sao, trước đây đều là lỗi của em, chị Khương, em xin lỗi.”

Khóe miệng Khương Chi khẽ giật giật lên khi nghe được những lời này.

Cô biết bản thân Trương Anh Tử có tính cách yêu ghép rõ ràng như vậy, cô ấy nói ra điều này chỉ là muốn xin lỗi và ăn năn, nhưng mà lại liệt kê từng lời nói ra một như vậy, còn xin lỗi một cách nghiêm trang như thế, thật sự là điều không phải người bình thường nào cũng có thể làm được.

Lúc đầu Tiểu Qua còn rất tức giận nhìn Trương Anh Tử.

Nhưng sau đó nghe cô ấy chân thành xin lỗi như vậy thì không tức giận nữa, nghiêng đầu, dáng vẻ nghiêm túc như người lớn nói: “Chị Anh Tử, biết sai mà chịu sửa mới là đứa trẻ ngoan, chị biết mẹ em là người tốt là được rồi.”

Trụ Tử cũng nghiêm túc phụ họa nói: “Đúng vậy, biết bản thân làm sai là tốt rồi.”

Khương Chi và Trương Anh Tử bị dáng vẻ nghiêm túc này có hai đứa trẻ làm cho bật cười, cô ấy liên tục hứa hẹn nói: “Trước kia đều là do chị không đúng, chị không nên nói xấu chị Khương, bây giờ chị đã sâu sắc nhận ra sai lầm của bản thân, chị hứa, sau này chị Khương chính là chị ruột của chị!”

Trụ Tử nghiêng đầu nói: “Chị cả cũng là chị ruột của chị, nhưng mà chị vẫn nói xấu chị ấy với em mà.”

Nghe vậy, hai má của Trương Anh Tử khẽ nóng lên.

Cô ấy nên nói, những đứa trẻ trung thực không dễ thương không?

Khương Chi cười lắc đầu nói: “Nếu như em đã nói coi chị như chị gái ruột của mình vậy thì tại sao còn để ý nhiều như vậy làm gì? Đợi em học giỏi, sau này mới có thể dễ dàng giúp chị quản lý nhà máy, chị làm như vậy gọi là đầu tư trước, đã hiểu chưa?”

Trương Anh Tử nhìn chằm chằm cô giống như phát hiện một đại lục mới vậy, “Đầu tư trước?”

Cô ấy đột nhiên giật mình hiểu ra, mỉm cười nói: “Em biết rồi! Nhưng mà, em vẫn phải về bàn bạc với ba mẹ chuyện có nên đi học hay không, dù có đi học lại thì cũng không thể để chị Khương đóng tiền học phí cho em được, chị đừng lo, em sẽ cẩn thận xem xét chuyện này.”

Khương Chi gật đầu, nhìn đồng hồ nói: “Mấy đứa ở lại phòng bệnh, chị đi mua đồ ăn.”

Trương Anh Tử gật đầu, nói: “Chị Khương, chị cứ đi đi, em giúp chị trông chừng hai đứa trẻ này.”

……

Khương Chi một ít nguyên liệu nấu ăn trong trung tâm thương mại, lúc cô đến căng tin, đầu bếp đang chuẩn bị thức ăn, còn chưa bắt đầu nấu nướng.

Cô suy nghĩ một chút, tìm một chị gái phụ bếp, nhiệt tình trò chuyện với cô ấy.

Hai người họ nói chuyện từ bác sĩ trong bệnh viện đến đầu bếp ở căng tin, lại tự nói từ đầu bếp ở căng tin đến tiền thuê căng tin, lại từ tiền thuê căng tin đến tiền lãi hàng ngày, Khương Chi dùng miệng lưỡi lanh lẹ của mình nhanh chóng tạo được quan hệ tốt với chị gái phụ bếp.

“Em gái, em không biết đâu, làm việc ở đây còn phải dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, số tiền ít ỏi mà chị kiếm được cũng không đủ để cho con trai chị đi học, nếu như không phải ký hợp đồng rồi, chắc chị cũng không thể tiếp tục làm việc ở đây được nữa, haiz.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-64.html.]

Chị gái phụ bếp tâm sự thật với Khương Chi, khuôn mặt buồn rầu, vừa nói vừa lau nước mắt.

“Ai mà không phải như vậy chứ? Cuộc sống dạo này thật khó khăn. Chồng em thì mất sớm, bây giờ cỏ trên mộ của anh ấy cũng cao hơn cả con trai em rồi.”

Khương Chi cụp mí mắt xuống, lúc nói lời này thì trong lòng cô không hề cảm thấy áy náy chút nào.

DTV

Chị gái phụ bếp là người tốt bụng, nghe vậy thì không hỏi bước đến nắm lấy tay cô, thương xót nói: “Thật là một người mệnh khổ mà!”

Khương Chi ngẩng đầu, nhỏ giọng nói: “Chị, chị có thể cho em mượn bếp được không? Con trai em đang bị bỏng nặng, bác sĩ nói thằng bé cần ăn nhiều đồ ăn thanh đạm, thằng bé đã quen ăn thức ăn em nấu, em thật sự không còn cách nào.”

Nghe vậy, chị gái phụ bếp vỗ đùi đôm đốt đồng ý nói: “Chị còn tưởng là chuyện gì chứ, dù sao cũng chưa đến thời gian ăn trưa, em dùng trước đi, cần gì cứ dùng trước, sau khi dùng xong trả tiền cũng được. Ở bên ngoài thật sự cũng không dễ dàng gì.”

Khương Chi khẽ cười, bày tỏ lòng biết ơn, sau đó lại lấy ra một tờ đại đoàn kết đưa cho cô ấy.

“Chị đã giúp em như vậy, em cũng không thể cứ mặt dày nhận lấy được. Con trai em bị bỏng nặng, bác sĩ nói phải nằm viện hơn một tháng, có lẽ sau này em phải thường xuyên đến đây mượn bếp của mọi người.”

Vẻ mặt Khương Chi vô cùng cảm kích nhìn về phía chị gái phụ bếp, lúc nói chuyện cũng bày ra dáng vẻ ngại ngùng xấu hổ.

Chị gái phụ bếp vừa nhìn thấy tiền, lúc đầu còn từ chối nhưng sau khi nghe cô nói xong thì do dự một chút rồi cầm lấy tiền cất đi.

Chị ấy kéo Khương Chi vào trong bếp, hét lớn vào trong: “Lão Trương.”

Không lâu sau, có một người đàn ông trung niên đầu trọc đi ra, trong tay còn cầm cái thìa, vẻ mặt cười tủm tỉm nhìn chị gái phụ bếp nói: “Sao vậy vợ? Có chuyện gì thế?”

Chị gái phụ bếp trợn mắt với ông ấy, nói: “Em gái này, muốn mượn bếp nấu cơm cho con trai ăn, anh cho cô ấy mượn bếp một chút.”

Ông chú kia nghe vậy thì cau mày, vừa định nói gì thì thấy ánh mắt hình viên đạn của vợ mình đang b.ắ.n về phía ông ấy, lập tức im bặt.

Khoé miệng Khương Chi khẽ nhếch lên, cười nói: “Chú, chú đừng lo, tôi cũng không dùng miễn phí đâu, chú thấy như vậy có được không?”

Ông chú kia thấy thế thì xấu hổ xoa xoa cái đầu trọc của mình, nói: “Được.”

Khương Chi đi vào trong bếp, đầu tiên làm quen một chút gia vị trong đó, sau đấy mới lấy nguyên liệu mà mình mang theo ra.

Ông chú lập tức kêu lên: “Ồ, còn nhiều đồ như vậy à, cô nấu đi, tôi không nhìn đâu.”

Thời buổi hiện tại, những người trong tay có nghề giỏi đều sợ bị người khác hoặc trộm mất, giống như câu nói dạy xong đồ đệ đói c.h.ế.t sư phụ, cũng là ý như vậy.

Khương Chi lại không thèm để ý đến vấn đề này, mỉm cười nói: “Không sao, chú muốn xem cũng chẳng sao cả.”

Cô nhẩm lại công thức nấu ăn trong đầu, người bị bỏng không nên ăn đồ ăn có quá nhiều chất béo, và đồ ăn có khẩu bị nặng, cho nên vô định nấu món khoai tây thái sợi xào giấm, thịt chiên xù, canh cá trích hầm cùng sữa xoài đông hai tầng, kèm thêm một ít bánh bao hấp cũng đủ rồi.

Loading...