Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Nghèo Hèn Nuôi Bốn Con - Chương 485
Cập nhật lúc: 2024-11-20 10:14:45
Lượt xem: 281
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạnh Lam nhíu mày: “Cô chủ đến bệnh viện ?”
Bây giờ nhà họ Hoắc và nhà họ Triệu loạn như một nồi cháo. Hoắc Thế Quang ở bệnh viện càng là một rắc rối lớn, nhà họ Hoắc cũng sẽ cho họ tiếp cận dễ dàng. Đến lúc thì ý .
Khương Chi ngẩng đầu Mạnh Lam, lặp một nữa: “Dẫn theo, đến bệnh viện với .”
Vẻ mặt Mạnh Lam cứng , đáp: “Vâng!”
Khi Mạnh Lam tìm thì Khương Chi cửa hàng đồ cổ, với Hồ Vĩnh Chí: “Đóng cửa, đưa Cận Phong Sa và Tiểu Ngự về nhà. Nếu thì cho dù ai gõ cửa cũng đừng mở, ?”
Hồ Vĩnh Chí cau mày gật đầu, hỏi rõ ràng nhưng thấy vẻ mặt của Khương Chi cũng chuyện gì lành. Dù gì cũng từng lăn lộn đường, khi nhanh chóng bình tĩnh liền đưa Cận Phong Sa và Tiểu Ngự rời .
Khương Chi cửa hàng, những qua , trong đôi mắt đen láy chút cảm xúc nào.
Cho dù cô nhắc nhở nhưng vẫn thể cứu Triệu Can Đường. Thế sự khó lường, ngày mai và tai nạn, bạn sẽ bao giờ cái nào đến .
Mạnh Lam xử lý công việc nhanh. Chẳng mấy chốc, lái xe trở , lưng còn hai chiếc xe theo.
Khương Chi ghế phụ, cả đoàn hùng hổ đến bệnh viện.
Bệnh viện Nhân dân 1 thành phố Thanh.
Bệnh viện lớn, chỉ thoáng qua cũng thấy hết.
Khương Chi đầu , với Mạnh Lam: “Anh với , bảo bọn họ lẫn trong đường, tùy cơ ứng biến.”
Nếu bọn họ đông như thế, lẽ kịp thấy Hoắc Thế Quang bệnh viện cho đuổi ngoài.
Mạnh Lam gật đầu, cùng Khương Chi tiến bệnh viện. Hai cũng ngừng , trực tiếp tới khu nội trú. Hoắc Thế Quang ở phòng bệnh riêng 702. Sau khi nhà họ Hoắc đến thì vung tay bao trọn hết các phòng bệnh cả tầng lầu.
Khi hai thang máy thì lên tầng 7 nên chỉ thể cầu thang bộ.
Trước cửa cầu thang bộ tầng 7 còn bố trí hai vệ sĩ, cách sắp xếp của Thái Ngọc như khiến cho Hoắc Thế Quang vô tình an hơn nhiều.
“Không qua đây!” Vừa thấy Khương Chi và Mạnh Lam, vệ sĩ liền sầm mặt đuổi .
“ là bạn của Hoắc Thế Quang và Triệu Cam Đường, hôm nay đến thăm bệnh. Hơn nữa còn dẫn theo bác sĩ đến. Đây là bác sĩ giỏi nhất của Thượng Kinh. Nếu cản trở việc điều trị của Hoắc Thế Quang, chịu trách nhiệm ?”
Vẻ mặt Khương Chi bình tĩnh, chuyện toát một luồng khí thế, còn “bác sĩ Mạnh” đẩy ngoài, căng thẳng, vô thức cúi đầu bản , trông chẳng giống bác sĩ chút nào.
Tuy vệ sĩ cũng nghi ngờ nhưng Khương Chi giống bình thường, quả thực thể là bạn của Hoắc Thế Quang, thái độ của cũng dịu xuống.
“Chuyện ... , để đưa hai qua đó.” Bà chủ của họ chỉ cho lạ lên lầu, cũng dặn dò cho quen thăm nên lẽ nhỉ?
Dưới sự dẫn dắt của vệ sĩ đang hoang mang, Khương Chi và Mạnh Lam nhanh chóng đến phòng bệnh của Hoắc Thế Quang.
Khương Chi đẩy cửa bước liền thấy Hoắc Thế Quang đang giường, mặt đầy vết thương.
Mặt là vết cắt do mảnh kính vỡ, trán còn một vết sưng đỏ lớn. Có vẻ như vẫn hôn mê đến bây giờ là do tổn thương não bộ. Mặc dù thê thảm nhưng ít nhất cũng giữ một mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-485.html.]
Vệ sĩ đưa nhưng rời , chỉ ở cửa chằm chằm.
Khương Chi cũng quan tâm đến , tự đến bên giường, Hoắc Thế Quang. Cô nhớ lúc và Triệu Cam Đường bàn bạc về việc định cư ở nước ngoài, xa lánh những điều thị phi, cả hai đều lộ vẻ mặt hạnh phúc thì trong lòng cũng khỏi sinh chút thương hại.
Trong thời gian ngắn ngủi vài ngày, hai vốn hướng tới tương lai cách xa như trời với đất.
“Hoắc Thế Quang, xảy tai nạn xe , thương nặng nhưng Triệu Cam Đường c.h.ế.t , tất cả đều do . Ngày mai là lễ tang của cô , yêu cô nhiều năm như , lẽ nào tiễn cô một đoạn đường cuối cùng ?”
“Sống ở đời, chung quy chịu đựng nhiều thứ cho bản và yêu.”
“ Ân Đình hại như đều là vì nhà họ Hoắc. Nếu thành công thì tỉnh , lên báo thù cho Triệu Cam Đường! Nếu , phần đời còn của chỉ thể sống trong sự hối hận.”
Giọng của Khương Chi nhanh chậm, to nhỏ, vang vọng trong căn phòng bệnh trống vắng.
Vệ sĩ ở cửa, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thể tin nổi những lời .
Anh căng thẳng, giơ tay lau mồ hôi trán, còn xung quanh một cách dò xét. Một bảo vệ như thể những lời ? Nhà họ Ân? Tam thiếu gia trở nên như là do nhà họ Ân hại?
Những chuyện bí mật như khiến vệ sĩ cảm thấy thoải mái, đuổi Khương Chi ngoài nhưng dám.
“Cô chủ... ” Mạnh Lam Hoắc Thế Quang, ánh mắt chút sắc bén.
Khương Chi lắc đầu, ngăn lời tiếp theo của Mạnh Lam.
“Hoắc Thế Quang, nếu còn nghĩ đến Triệu Cam Đường thì mau tỉnh .”
Khương Chi xuống Hoắc Thế Quang, mắt hạnh che một nửa, trong đầu suy nghĩ liệu nên sai đưa để ngày mai tham dự đám tang của Triệu Cam Đường ?
Lúc , bên ngoài cửa truyền đến tiếng giày cao gót gõ xuống sàn, ngay đó vang lên một giọng sắc lạnh của phụ nữ: “Cậu ở đây gì? Ai ở trong đó?!”
DTV
Vệ sĩ ở cửa giật , đầu thì thấy Thái Ngọc.
Anh vội vàng cúi đầu chào: “Bà cả, là... là bạn của tam thiếu gia, đến thăm bệnh.”
“Bạn ? Thế Quang lấy bạn ở thành phố Thanh?” Trong giọng Thái Ngọc đầy vẻ nghi ngờ, đó bà nặng nề đẩy cửa . Hai cánh cửa va tường phát một tiếng “bốp” bật trở .
Thái Ngọc cũng thấy Khương Chi đang bên cạnh giường bệnh lưng với bà cùng với Mạnh Lam đang vẻ mặt lạnh lùng và đề phòng.
Nhóm vệ sĩ đang ở hành lang , nên lên tiếng .
“Cô là ai?” Thái Ngọc bước phòng bệnh, cau mày Khương Chi.
Khương Chi khẽ một tiếng, Thái Ngọc: “Bà cả thật là quý nhân quên, mới mấy tháng gặp nhớ ? Nhìn bà mặc như thế, xem cái c.h.ế.t của Hoắc Thế Vinh những khiến bà tổn thất gì mà còn sống sung túc hơn.”
Thái Ngọc vốn ham mê trang sức, lẽ chồng c.h.ế.t thì nên ăn mặc giản dị để thủ tang, nhưng...
Bà mặc quần áo sặc sỡ, vai còn khoác một chiếc áo khoác lông đỏ thẫm lẫn tạp chất, cổ tay và cổ đeo một bộ trang sức ngọc bích xanh thẳm, qua liền là đồ vô cùng quý giá.
Thái Ngọc thấy Khương Chi, con ngươi liền co , tay cũng theo đó mà siết chặt.
Dĩ nhiên bà nhớ rõ Khương Chi. Nếu vì phụ nữ , con trai bà sẽ cứu chỉ một thời gian nữa. hiện tại, con trai bà chỉ thể ngày ngày uống thuốc, chờ đợi ngày chết. Điều đối với bà giống như xé nát ruột gan.