Mũi Khương Chi cảm thấy chua xót. 
 
Cái  Khương Chi Tử  lòng  tạp nham , cũng   rốt cuộc  gieo bao nhiêu ám ảnh lên  Đản Tử. 
 
Cô nhẹ nhàng nắm lấy tay của Đản Tử, dịu dàng : “Con   học ?” 
 
Đản Tử sửng sốt,  bé thận trọng  về phía Khương Chi, đối diện với khuôn mặt dịu dàng của cô, lúc  mới nhớ tới    đổi, vành mắt  bé đỏ lên, nhưng  liên tục lắc đầu. 
 
Khương Chi dừng một chút, : “Đi rửa tay, ăn đồ ăn  .” 
 
Đản Tử vội vàng gật đầu, nhanh như chớp chạy  ngoài. 
 
Khương Chi cụp mắt  chữ  mặt đất, trong lòng mềm mại, cũng    bé học từ   mấy chữ . 
 
Ở thời đại , hầu hết các bậc phụ  đều  quá chú trọng việc học hành của con cái, nhưng cô nhất định  đưa Đản Tử  học. 
 
Đản Tử  trở   nhanh,  bé   đang   giường, ngại ngùng  tới. 
 
Khương Chi đưa một củ sắn qua, nhẹ giọng : “Ăn .” 
 
Củ sắn thơm ngọt mềm dẻo, Khương Chi chỉ ăn nửa củ  cảm thấy no, cô  cái miệng nhỏ của Đản Tử ăn củ sắn từng chút một,  chuyện bằng giọng bàn bạc với  bé: “Mẹ đưa con  học   ?” 
 
Đôi mắt Đản Tử lập tức mở to. 
 
“Đọc sách  chữ là chuyện ,  nhất định sẽ giúp con  như ý.” 
 
Khương Chi  khẽ. 
 
Đản Tử sửng sốt hồi lâu, mới do dự : “Đi học cần  đóng học phí, tiền sách vở, còn  tự mang thức ăn theo. Khương Dược Tiến học tiểu học trong thôn, học phí một học kỳ là 6 đồng, tiền sách vở cũng  5 đồng……” 
 
Nói đến khúc , giọng Đản Tử càng lúc càng nhỏ. 
 
Đột nhiên,  bé  thấy tiếng  của Khương Chi. 
 
“Đừng lo lắng, mấy chuyện đó  sẽ lo liệu, con chỉ cần đợi  học là .” 
 
Đản Tử ngẩng đầu lên,  Khương Chi, nghiêm túc hỏi: “Mẹ ơi,  đây   Đản Tử  xứng  sách, mỗi  con học  chữ với Khương Dược Tiến thì  đều  tức giận, vì     đưa Đản Tử  học ?” 
 
Khương Chi yên lặng. 
 
Cô chớp chớp mắt, trong mắt xuất hiện  nước, cô bế Đản Tử lên, nhỏ giọng : “Bởi vì     ma quỷ ám,   nhiều chuyện sai,    đánh vỡ đầu khiến  lập tức tỉnh ngộ , Đản Tử  thể tha thứ cho  ?” 
 
Đản Tử lập tức hoảng sợ, vội vàng vươn tay tới lau nước mắt cho Khương Chi, lo lắng : “Mẹ ơi, đừng , Đản Tử  giờ  từng trách , thật sự! Mẹ đừng .” 
 
“Mẹ  , Đản Tử chỉ cần tin tưởng , tin tưởng    sẽ đối xử thật  với con.” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-12.html.]
 
Giọng  của Khương Chi  nhẹ nhàng,   vẻ trịnh trọng khó tả. 
 
Đản Tử gật đầu thật mạnh. 
 
…… 
 
Ăn uống no đủ, sắc trời cũng  tối sầm. 
 
Khương Chi thu dọn nệm giường qua loa,  ngủ cùng với Đản Tử. 
 
Ngày hôm , mới tờ mờ sáng, Khương Chi  tỉnh  vì lạnh. 
DTV
 
Những cơn gió lạnh gào thét theo kẽ nứt của tường chen , chiếc chăn bông cũ nát cũng chỉ giữ ấm  một chút. 
 
Khương Chi  khổ kéo kéo khóe miệng,  dậy mặc quần áo, xếp chăn bông , quấn chặt Đản Tử, thấy  bé ngủ ngon liền xoay    bếp. 
 
Một  lạ, hai  quen. 
 
Cô tay chân lanh lẹ nhóm lửa nhà bếp, đun một nồi nước ấm. 
 
Khương Chi  ở trong bếp bên cạnh lò để sưởi ấm, mở trung tâm trao đổi hàng hóa, đánh giá tỉ mỉ một phen, cắn răng, đổi bốn cái màn thầu từ bên trong, một cái giá bán 0.3 đồng, cứ như , tài sản của cô nháy mắt  cạn kiệt. 
 
Chiếc bánh bao lớn trắng trẻo mũm mĩm to cỡ chừng một bàn tay, khi cầm lên  vẫn còn nóng hổi. 
 
Khương Chi thở dài  sức mạnh của hệ thống đổi hàng hóa, nhanh chóng gặm một chiếc bánh bao. 
 
Trong bụng  thức ăn, trong lòng  hoảng hốt, lúc  cô mới  tâm trạng suy nghĩ xem chuyện cần   trong hôm nay. 
 
Nếu  quyết định cho Đản Tử  học,  chuyện đầu tiên nhất định   trong ngày là trình báo hộ khẩu cho  bé. 
 
Nói đến hộ khẩu, thì  thể  nhắc tới hộ khẩu của Khương Chi Tử. 
 
Hiện giờ là thời đại kinh tế  kế hoạch, mối quan hệ giữa hộ khẩu, lương thực gắn với con ,  ở , thì hộ khẩu và lương thực sẽ ở đó. 
 
Hộ khẩu của Khương Chi Tử vốn là do cha  nhà họ Khương  tên, nhưng  đó cô   cấp ba, cô cũng một  dời hộ khẩu tới huyện Thấm, theo mối quan hệ lương thực, lúc  mỗi tháng cô  cung ứng 25 cân lương thực. 
 
Tuy nhiên,  đó Khương Chi Tử bỏ học,   danh tiếng học sinh cao trung, hộ khẩu của cô  dời từ huyện Thấm trở về thôn nhà họ Khương. 
 
Vì thế cô hiện giờ là một  một sổ hộ khẩu. 
 
Sau đó cô sinh  Hổ Tử, Cẩu Tử, Trụ Tử và Đản Tử, cô là   kết hôn   thai,   cũng    coi thường, nên cũng  dám  trình báo hộ khẩu cho bốn đứa con, vì thế cho nên đến giờ Đản Tử vẫn là  “Không  hộ khẩu”. 
 
Đi học cần   hộ khẩu, chỉ là cô  kết hôn mà  sinh con, trình báo hộ khẩu chắc hẳn  phiền phức, cần  đến đồn công an hỏi về thủ tục và giấy tờ cần thiết, nhưng cho dù thế nào, hộ khẩu  cũng  .