Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:12:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Ngọc Châu mím chặt môi, tiểu nữ nhi hiểu chuyện. Nếu nhà họ tiếp tục hưng thịnh, bất luận tương lai , giờ đây nhất định nắm giữ quân quyền Tây Bắc trong tay. Cho nên, nhị ca của con bé nhất định theo con đường , ngay cả khi phụ con bé qua đời cũng đổi .

"Nương, con cũng sẽ cố gắng." Tiêu Ngọc Châu Đường Thư Nghi, cất lời.

Đường Thư Nghi giơ tay vuốt ve đỉnh đầu con bé, giọng dịu dàng nhưng kém phần nghiêm túc: "Gia tộc nào cũng mong cường thịnh, tồn tại trăm năm, vạn năm. Ta cũng mong như . tiền đề của là, mỗi một thành viên trong nhà chúng đều cảm thấy vui vẻ khi nỗ lực gia tộc hưng thịnh, đều sống theo cách mà mong ."

Tiêu Ngọc Châu vẫn hiểu rõ lời mẫu lắm, vẻ mặt lộ rõ vẻ khó hiểu. Đường Thư Nghi giải thích cho con bé: "Nói đơn giản, ba các con vì gia tộc mà hy sinh quá nhiều thứ. Ví dụ như hôn nhân, ví dụ như chí hướng, sở thích cá nhân. Chúng hết dốc hết sức , đó mới bàn đến sự phát triển của gia tộc, sự cường thịnh của gia tộc."

"Cho nên, hôn sự của ba các con, liên hôn cũng thể chấp nhận, nhưng tiền đề là đối tượng liên hôn, phẩm hạnh và thứ khác đều hợp ý các con. Tất nhiên, nếu là các con yêu thích, dù môn đăng hộ đối với gia tộc chúng cũng , chỉ cần nhân phẩm , tiền đồ là ."

Vừa đến chuyện hôn sự, gương mặt Tiêu Ngọc Châu thoáng ửng hồng, nhưng con bé vẫn nghiêm túc gật đầu: "Nương, con hiểu ."

Đường Thư Nghi khẽ vuốt đầu con bé, "Viết một phong thư cho phụ con ."

"Vâng."

Tiêu Ngọc Châu cầm lấy bút, tờ giấy thư, suy nghĩ một lát bắt đầu đặt bút. Con bé những nỗi nhớ nhung của dành cho phụ trong suốt những năm qua, về sự buồn bã, đau khổ của mẫu cái c.h.ế.t của phụ , cùng với sự đổi của mẫu , sự đổi của ba , còn những chuyện lớn nhỏ xảy trong nhà suốt những năm qua.

Đợi đến khi con bé thành, trôi qua hơn nửa canh giờ. Tờ giấy thư tay con bé chất thành một chồng dày, khiến nó suýt nữa nhét hết phong thư. Con bé chút ngượng ngùng đưa cho Đường Thư Nghi, thốt lên: "Có con nhiều ạ?"

Đường Thư Nghi ước lượng độ nặng của bức thư, mỉm : "Tâm ý nặng trĩu thế , cha con nhận chắc hẳn sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc."

Tiêu Ngọc Châu thì vui vẻ khúc khích. Sau đó, hai con cùng đến viện của Tiêu Ngọc Minh. Hắn thu xếp hành lý xong xuôi. Đường Thư Nghi đưa hai lá thư cho , ba cùng dùng bữa tối. Sau khi dùng bữa, Tiêu Ngọc Minh chuẩn lên đường.

Bởi vì sợ gây chú ý, Đường Thư Nghi thể tiễn ngoài. Mẹ con hai liền chia tay tại Thế An Uyển. Trước khi , Tiêu Ngọc Minh quỳ xuống mặt Đường Thư Nghi, hành lễ dập đầu ba theo đúng phép tắc, đó : "Lời của nhi tử, mẫu đều ghi nhớ trong lòng. Nhi tử nhất định sẽ an trở về."

Đường Thư Nghi ánh mắt chút ẩm ướt, nàng cúi xuống đỡ dậy, dặn dò: "Vẫn là câu cũ, gì quan trọng bằng mạng sống của con."

Tiêu Ngọc Minh nặng nề gật đầu, đó Tiêu Ngọc Châu, căn dặn: "Đừng nghịch ngợm, tự chăm sóc bản cho , chăm sóc mẫu cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-ac-nu-phan-dien-cung-co-xuan-thien/chuong-364.html.]

Nước mắt Tiêu Ngọc Châu lưng tròng, nhưng miệng vẫn đáp lời: "Muội khi nào thì nghịch ngợm ạ?"

Tiêu Ngọc Minh mỉm xoa đầu , đó xoay rời . Đường Thư Nghi bóng lưng khuất dần mới thu hồi ánh mắt, nàng dùng khăn tay lau nước mắt, với Tiêu Ngọc Châu: "Nhị ca con thông minh, chớ chuyện khác, bảo tính mạng tất nhiên thành vấn đề."

Bên , Tiêu Ngọc Minh hóa trang thành thị vệ, cùng Lỗ Chí Quốc rời khỏi phủ Vĩnh Ninh Hầu. Đi cùng bọn họ còn hơn mười thị vệ khác từ phủ Vĩnh Ninh Hầu.

Đến cửa lớn, gã sai vặt canh cổng chặn hỏi: "Các ngươi ?"

Thị vệ dẫn đầu thở dài đáp: "Không hôm nay Nhị công tử xảy chuyện , Triệu quản gia dẫn một đám đến Tây Sơn tìm manh mối, phu nhân sợ nhân thủ bên Triệu quản gia đủ, sai chúng qua đó hỗ trợ."

"Trễ thế , còn tìm manh mối gì ?" Gã sai vặt nghi hoặc hỏi.

" sự việc cấp bách, đêm khuya vẫn ." Thị vệ dẫn đầu nghiêm túc .

Gã sai vặt canh cổng vội vàng phụ họa: " , sớm tìm manh mối, sớm minh oan cho Nhị công tử, các ngươi mau ."

Một đám thị vệ lên ngựa, thúc ngựa tiến về hướng Tây Sơn. Tiêu Ngọc Minh và Lỗ Chí Quốc cũng ở trong đó. Hai theo đám đến phạm vi Tây Sơn, hội hợp với Triệu quản gia, đó theo chỉ dẫn, hỏi thăm khắp các thôn xóm xung quanh xem gặp ai khả nghi .

Tiêu Ngọc Minh và Lỗ Chí Quốc ghé vài hộ gia đình để hỏi thăm, đó lặng lẽ tách khỏi đội ngũ, thẳng khỏi Tây Sơn.

Trong cung, Hoàng đế đang trong ngự thư phòng, thuộc hạ báo cáo: "Vĩnh Ninh Hầu phu nhân và Đường Quốc Công trở về phủ. Không lâu , một binh sĩ từ Tây Bắc tiến Hầu phủ. Chẳng mấy chốc, Đường Quốc Công về phủ. Khi trời tối, một nhóm rời khỏi Hầu phủ, rằng đến Tây Sơn để tìm manh mối kẻ sát hại Nhị hoàng tử. Tiểu nhân theo họ đến tận Tây Sơn, quả nhiên thấy họ đang tích cực tìm kiếm manh mối."

Hoàng đế rũ mắt suy tư một lúc mới phán: "Trẫm , ngươi tiếp tục giám sát phủ Vĩnh Ninh Hầu."

"Vâng."

Người lui , Hoàng đế thở dài, tựa lưng ghế. Chức vị Hoàng đế quả thật dễ dàng! Lúc , Tiêu Khang Thịnh từ ngoài , : "Hoàng thượng, Lương quý phi đến."

Hoàng đế cau mày, "Để nàng ."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...