Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-09-23 00:31:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái hậu khẩy. Con tiện nhân hẳn là dám chắc ai gia sẽ ban tử, nên mới cả gan kháng chỉ như thế.

Đây chẳng khác nào xem Thái hậu như gì.

Người gằn giọng, từng chữ thốt như băng giá: “Nếu Vân Nghi nhân nhất quyết kháng chỉ, cứ chọn rượu độc hoặc lụa trắng. Niệm tình công lao của Vân gia, ai gia hứa cho ngươi thây.”

“Nói là Vân gia còn đội ơn Thái hậu ban ân đức đúng ?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Một âm thanh lạnh lẽo từ bên ngoài Ngự Thư Phòng đột ngột vọng .

Cùng lúc đó, cửa Ngự Thư Phòng Cao công công đẩy , một đoàn mang theo khí lạnh buốt xương ùa .

Vân Sơ ngẩng đầu , tức thì kinh hãi.

Nàng cứ ngỡ là đại ca Vân Trạch đưa của Ngự Sử Đài đến, nào ngờ nàng thấy là phụ .

Vân Tư Lân sải bước đầu, phía chính là Vân Trạch và hai vị phó tướng, theo nữa mới là các đại thần của Ngự Sử Đài.

Kiếp , hai năm nữa phụ nàng mới hồi kinh.

Mà đời , đến ba tháng Người về.

Hoàng đế cũng kinh sợ.

Vân Tư Lân vốn bặt vô âm tín, giờ đột ngột xuất hiện mặt Người, đây rốt cuộc là ?

“Ngươi... ngươi mất mạng ?”

Thái hậu Vân Tư Lân, đôi mắt trợn trừng như quỷ mị.

Chất nhi của ai gia, Xa Kỵ tướng quân, hơn một tháng đưa tin về Vân Tư Lân thuộc hạ của bao vây, cuối cùng bỏ mạng.

Vân Tư Lân Vân Sơ đang ngã đất.

Nữ nhi mà Người nâng niu trong lòng bàn tay, là hòn ngọc quý Người yêu thương sủng ái, chịu bao oan ức ở Tạ gia suốt năm năm mới trở về Vân gia, nay Thái hậu ban tử.

Nếu chính tai Người thấy, Người cũng khó lòng tin hoàng thất dám đối xử với Vân gia như !

Người chỉ là giả tử, nào thật sự quy tiên!

Sau khi Người giả tử đoạt Nam Cương, phó tướng phi ngựa tám trăm dặm về báo tin, nhưng tốc độ cưỡi ngựa của phó tướng vẫn kém Người.

Người giao Nam Cương cho thành chủ giải quyết hậu quả còn sót , cưỡi c.h.ế.t mười mấy thớt hãn huyết bảo mã, một đường phi tốc từ Nam Cương thẳng về kinh thành.

Vừa về đến Vân gia, Người định báo tin bình an cho nhà lập tức tiến cung diện thánh, thì Vân Trạch Sơ nhi triệu cung.

Người tức tốc phi như bay đến đây.

Chưa kịp bước cửa, thấy mấy lời của Thái hậu.

“Sơ nhi.”

Vân Tư Lân ném vật đang cầm tay xuống, sải bước tới đỡ lấy nữ nhi.

Vật Người ném xuống, tức thì lăn đến mặt Thái hậu.

Vật bao bọc bên ngoài bung mở, để lộ hai thủ cấp m.á.u me đầm đìa.

“A ——!”

Thái Hậu đột nhiên kêu thét thất thanh, kinh hãi đến mức ngã quỵ xuống đất, thể mềm nhũn.

Nàng run rẩy tiến tới kéo tấm vải che, gương mặt quen thuộc lộ : “Phẩm nhi...”

Phùng Phẩm, chính là chất nhi đang giữ chức Xa Kỵ tướng quân ở Nam Cương của nàng .

“Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, vi thần khởi giá muộn, xin Hoàng Thượng thứ tội!” Vân Tư Lân bái kiến Hoàng Thượng xong, mới chỉ đầu : “Xa Kỵ tướng quân Phùng Phẩm cấu kết với quan quân Nam Việt, ý đồ mưu phản, biến Khải Thành của Nam Cương thành hậu hoa viên của Nam Việt, khiến dân chúng lầm than, khổ xiết... Vi thần tiên trảm Phùng Phẩm, đó mới lấy đầu của Quốc chủ Nam Việt, xin Hoàng Thượng xem qua!”

Một đầu chính là Phùng Phẩm.

Một cái khác chính là đầu của Quốc chủ Nam Việt.

Hoàng đế chợt phắt dậy, vui vẻ : “Hay , ! Vân Tư Lân, ngươi quả nhiên phụ sự kỳ vọng của trẫm! Thưởng! Trẫm ban thưởng thật lớn!”

Thái Hậu cuối cùng cũng trấn tĩnh : “Hoàng đế, Vân Tư Lân rõ ràng c.h.ế.t truyền tin về bản chết, ông xảo trá như thế, lời ông Phùng Phẩm mưu phản là mưu phản , chứng cứ ?!”

Lúc Thái Hậu thấy đầu , nàng giận đến cuồng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-ac-nu-phan-dien-cung-co-xuan-thien/chuong-318.html.]

 

Phùng Phẩm là chất nhi ưu tú nhất của nàng , theo mệnh lệnh của nàng, nắm giữ bộ Nam Cương trong tay.

Nói cách khác, Phùng Phẩm chính là kẻ vua một phương của Nam Cương, cũng chính là sự đảm bảo lớn nhất cho đại sự của nàng.

chất nhi mà nàng tự hào nhất giờ đây chỉ còn là một chiếc đầu đưa về kinh, c.h.ế.t quá t.h.ả.m thiết.

“Vân Tư Lân, theo ai gia, ngươi mới chính là kẻ mưu phản!”

Thái Hậu biến đau thương thành sức mạnh, từng chữ thốt đều mang sức uy h.i.ế.p đáng sợ.

Vân Tư Lân duỗi tay, phó tướng ở phía đặt một quyển trục tay ông.

Vân Tư Lân mở quăng xuống mặt Thái Hậu: “Đây là thư hối tội của Phùng Phẩm, tội trạng trong đó rành mạch sai một chữ. Sở dĩ Phùng Phẩm mượn sức Nam Việt chính là để hiệp trợ trưởng tử của Ý Từ Thái Tử mưu phản đoạt vị!”

Hoàng đế chờ đợi khoảnh khắc từ lâu, sắc mặt Người lập tức đổi.

“Người !” Người tức giận : “Mau chóng truy nã Sở Thụy, con trai của Ý Từ Thái Tử!”

Thái Hậu khó tin nổi.

Tên Phùng Phẩm ngu ngốc chịu c.h.ế.t một , còn kéo cả Thụy nhi xuống bùn.

“Chậm !”

Thái Hậu ngăn cản Ngự Lâm Quân sắp sửa bắt .

“Bức thư nhận tội là giả tạo!” Nàng tức giận : “Là Vân Tư Lân che giấu tội của nên mới cố ý g.i.ế.c diệt khẩu, vu oan hãm hại. Hoàng đế, điều tra cho minh bạch!”

Vân Tư Lân khẽ vỗ tay.

Ngự Lâm Quân bên ngoài áp giải hai kẻ áp giải , dáng vẻ vô cùng chật vật.

Con ngươi Thái Hậu kịch liệt co rút , hai là những kẻ nàng sắp đặt bên cạnh Phùng Phẩm, là cánh tay đắc lực của . Vậy mà giờ đây rơi tay Vân Tư Lân.

Hai chạm ánh mắt sắc lạnh của Vân Tư Lân, lập tức quỳ sụp xuống, bắt đầu tường thuật hành vi phạm tội.

“Hoàng Thượng, từ mười năm Trang Thân Vương bắt đầu cung cấp tiền bạc cho Khải Thành tại Nam Cương để đúc binh khí. Trong các nhà kho ở Khải Thành tích trữ đủ trường mâu và đao kiếm, đủ dùng cho ba vạn binh sĩ!”

“Dưới sự bày mưu tính kế của Trang Thân Vương, Khải Thành hiện xây dựng hai mươi tám kho lương, tích trữ hơn ba triệu cân lương thực...”

Thân thể Thái Hậu suy sụp, lảo đảo lùi một bước.

Hai kẻ dám phản bội nàng , thật là đáng ngàn chết.

còn kịp bộc lộ sự phẫn nộ, thấy thanh âm lạnh lẽo của Hoàng đế vang lên: “Hiện giờ nhân chứng vật chứng đều rõ ràng, Thái Hậu còn cho rằng chuyện là vu oan hãm hại ?”

Thái Hậu cố nén cảm xúc kích động, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh: “Thụy nhi năm nào cũng ốm đau triền miên giường bệnh, bản còn chẳng lo nổi, sức những chuyện tày trời ? Đây rõ ràng là kẻ gian hãm hại!”

“Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, Thái Hậu một mực là hãm hại!” Vân Tư Lân mỉm như , nụ ẩn chứa sự lạnh lẽo khó tả: “Nếu như , vi thần cũng chẳng ngại đích thẩm vấn Sở Thụy. Đến lúc đó, mong Thái Hậu xem qua thư thú tội của Sở Thụy!”

Hắn dứt lời, liền xoay toan rời .

Sắc mặt Thái Hậu bỗng chốc biến đổi kịch liệt.

Sở Thụy vốn chán nản cõi đời, nhất định sẽ nhận hết tội về .

chỉ một đích tôn duy nhất mang dòng m.á.u huyết mạch , thể trơ mắt tôn nhi chịu chết?

Chuyện vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Thụy nhi cả.

Là bà mượn danh nghĩa nhi tử của Ý Từ Thái Tử để vận dụng lực lượng quân dân Nam Cương. Tất cả đều là mưu kế thâm sâu của bà .

Chỉ là bà thể ngờ, chuyện còn kịp bắt đầu dập tắt ngay từ trong trứng nước.

chẳng thể nào hiểu nổi vì lẽ gì mà Vân Tư Lân chỉ mới đến Nam Cương ba bốn tháng, thể phá vỡ hơn mười năm căn cơ mà bà gây dựng nơi đó...

“Việc ở Nam Cương quả thực liên quan đến Thụy nhi!” Thái Hậu nhắm nghiền hai mắt, đau đớn thốt lên: “Tất thảy đều là chủ ý của ai gia.”

Trong lòng Hoàng đế thầm vui khôn xiết.

Sở Thụy bệnh tật ốm yếu, chẳng đáng bận tâm.

Người mà e ngại nhất chính là Thái Hậu. Bởi Thái Hậu là đích mẫu, là trưởng bối, nên tiện tay trừng trị.

Thái Hậu tự nhận tội thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hoàng đế lạnh giọng phán: “Chuyện Thái Hậu liên quan là liền liên quan. Đương nhiên điều tra tường tận! Từ Sở Thụy đến Phùng gia, từng ngóc ngách đều thể bỏ qua!”

Loading...