Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:38:37
Lượt xem: 379
Thấy nàng tiến đến thì dừng bút. Hắn xưa này luôn có đôi mắt tinh ý, lập tức thu dọn đồ đạc đi ra ngoài.
Diệp Gia tắm nhanh, chủ yếu là nàng rửa người mỗi ngày để không bị bẩn, sau một lúc tắm rửa xong, nàng nhanh chóng cất chậu và xô vào trong phòng. Sau khi rót nước trở về, Chu Cảnh Sâm còn đang ngồi ở bàn trong nhà chính vẽ tranh.
Lúc hắn vẽ tranh vẻ mặt trâm tĩnh, khí chất cao quý khắc sâu trong xương cốt được bộc lộ qua từng động tác của anh ấy.
Diệp Gia đến gần, nhìn kỹ hơn hình dáng của bức tranh này, có chút giống địa đồ của Bắc Đình đô hộ phủ. Mặc dù Đại Yên không phải là bất kỳ triều đại nào trong lịch sử cổ đại, nhưng bản đồ của lục địa này cũng tương tự. Trái tim nàng khẽ động, biết rằng Chu Cảnh Sâm sẽ không cam lòng ở vùng đất nghèo nàn này cả một đời, sớm muộn gì cũng sẽ trở về Yên Kinh. Vẽ bức tranh này, chắc đã lên kế hoạch từ lâu. Diệp Gia đột nhiên mất hứng.
Cất thùng kỹ càng ở bếp, nàng rút khăn trên kệ xuống lau tóc ướt, thả tóc ra quay về đông phòng.
Chu Cảnh Sâm đi vào sau. Cầm ngọn đèn dầu trong tay, đôi lông mày trong veo của hắn bị ánh sáng nhuộm như một tầng ánh sáng. Hắn cũng là một người thích sạch sẽ, tắm hai hoặc ba ngày một lần. Có lẽ vừa rửa mặt ở bếp, thái dương ướt, trên người còn mang theo hơi nước ướt át.
Diệp Gia đặt khản vải vê trên kệ, không khách sáo đá giày ra lăn một vòng đến bên cạnh.
Nàng thích ngủ gần tường, vấn đề thói quen, cảm thấy tương đối có cảm giác an toàn. Bây giờ vách tường nhà bằng đất toàn là đất, lại gân sẽ bị bẩn khắp người, nhưng Diệp Gia không đổi được thói quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-80.html.]
Trên giường chỉ có một tấm chăn mỏng, Diệp Gia liếc nhìn người đang đứng trước giường đốt đèn một chút, câm lấy chăn bông quấn quanh người rồi chuẩn bị ngủ.
Nàng nằm cứng đờ, không nhúc nhích chút nào ra phía sau. Yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng ếch trong bụi rậm. Diệp Gia nhắm mắt lại, chịu đựng một lúc lâu nhưng vẫn mở mắt ra, xoay người đối diện với người đang đứng đốt đèn bên cửa sổ.
"Sao vậy?" Diệp Gia vẻ mặt khó hiểu nói: "Không ngủ chàng đứng ở bên cạnh nhìn ta làm gì?
Nữ tử trên giường để xõa mái tóc đen ra trải đầy giường, nằm nghiêng cau mày nhìn hắn, đôi mắt sáng như sao. Chu Cảnh Sâm hạ mắt xuống, mím môi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì. Gật gật đầu, đặt ngọn đèn trong tay lên chiếc ghế gỗ ở cuối giường, sau đó từ từ giật đai lưng cởi áo khoác ra, sau đó lên giường một cách có trật tự dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Gia. Diệp Gia:
Chẳng biết tại sao, Diệp Gia nhíu mày. Người này rõ ràng không làm gì, nhưng nàng vẫn có một cảm giác áp bách kỳ lạ.
Người nam nhân có mùi hương cỏ cây mát lạnh dễ ngửi, hắn vừa lên đến, trên người mơ hồ có hơi thở thuộc về khác giới khiến thần kình Diệp Gia căng thẳng. mặc dù không có trạng thái nổi da gà nhưng Diệp Gia cảm nhận được sự uy hiếp, Chu Cảnh Sâm nằm ngoài rìa đưa lưng về phía nàng. Diệp Gia híp mắt nhìn chằm chằm sau lưng hắn hồi lâu mới yên lặng nhắm mắt lại.
Chu Cảnh Sâm đang nằm cùng nàng, bóng đèn chiếu rọi từ trên người hắn, bóng đen bao phủ Diệp Gia. Sau khi chân chờ một lúc, hắn đột nhiên lật người lại, giường gỗ trong đông phòng không lớn lắm, Diệp Gia cảm thấy kích thước giường ngủ lúc nằm lên còn được, Chu Cảnh Sâm vừa lên lập tức chật chội, Ánh mắt hắn sắc bén, phát hiện lông mi Diệp Gia đang run rẩy, cuối cùng trong lòng hắn dường như cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Xung quanh tĩnh mịch mà yên bình, chỉ còn lại tiếng ếch kêu trong bụi cỏ.
Một lúc lâu, Diệp Gia nhắm chặt hai mắt, nhưng thật ra lại bịt tai nghe lén động tĩnh phía sau. Cảm giác được Chu Cảnh Sâm cử động, có tiếng sột soạt, sau đó ánh sáng tối sầm lại, cả căn phòng chìm vào bóng tối.