Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 778
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:37:59
Lượt xem: 124
A Cửu tra án rất trực tiếp, một khi chạm đến đầu mối thì mặc kệ đúng sai, bắt trước xét sau. Dưới những thao tác đơn giản thô bạo, vụ việc này nhanh chóng được phơi bày. Mối quan hệ của A Cửu rất rộng, quen nhiều người ở cả hai giới hắc bạch, tin tức đương nhiên vô cùng linh thông.
Chuyện của Dương Thành Liệt vừa triển khai điều tra đã dính tới một phó tướng bên cạnh Lý Văn Trúc. Phó tướng này bây giờ cũng là một tướng quân, thay Lý Văn Trúc trấn thủ Luân Đài. Ngày xưa, hắn ta là người của Cảnh vương phủ. Họ Tiền, tên Tiền Đạt Thông. Theo Lý Văn Trúc vào sinh ra tử nhiều năm, trung thành và tận tâm. Nếu A Cửu không cố ý đi điều tra thì đúng là không tóm được hắn ta.
Nguyên nhân khiến Tiền Đạt Thông động thủ với Chu gia còn chưa tra ra, nhưng A Cửu đã tìm thấy mấy phong thư cũ và một quyển sổ trong thư phòng của Tiền Đạt Thông. Người gửi và nhận thư ở Yến Kinh, rõ ràng có liên quan đến Chu Diệp. Quyển sổ này không biết dùng để làm gì, bên trên dày đặc danh sách tên và số tiền giao dịch. Trong đó có mấy cái tên Đột Quyết, hiển nhiên quyển sổ này có quan hệ mật thiết với người Đột Quyết.
Không ai ngờ trong phủ của Tiền Đạt Thông lại có những thứ này.
Tra được rồi, A Cửu lập tức hạ lệnh bắt Tiền Đạt Thông về quy án. Không hề cho Tiền Đạt Thông cơ hội biện giải kéo dài thời gian, điều mấy trăm tướng sĩ bất ngờ vây quanh Tiền phủ, niêm phong Tiền phủ.
Diệp Gia còn không biết chuyện này liên quan đến án cũ của Cảnh Vương phủ. Lúc nàng nhận được tin tức, A Cửu đã bắt hết người nên bắt rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-778.html.]
Lại nói tiếp, tám năm trước Cảnh vương bị ngự sứ đại phu Ngô Mẫn và Tư Không Thái Thông, thiếu bảo Âu Dương Lâm, Tông bá Chu Càn liên thủ tố cáo cấu kết với Đột Quyết, đại tội mưu nghịch. Nhất thời người người dậu đổ bìm leo, tam sao thất bản, các loại chứng cứ phạm tội như bông tuyết đua nhau xuất hiện. Cảnh vương tao nhã lịch sự một thời bỗng chốc biến thành tiểu nhân đê tiện, mặt hiên tâm ác, lòng muông dạ thú. Cho dù Cảnh Vương chưa bao giờ nhận tội, lấy cái c.h.ế.t chứng minh sự trong sạch. Nhưng vẫn bị người có tâm bẻ vặn thành sợ tội tự sát, tự sát để tạ tội.
Tiên hoàng là có tâm muốn bảo vệ Cảnh vương, nhưng khi nhiêu bằng chứng tội phạm lần lượt xuất hiện, người bị hại từng bị cả nhà Cảnh vương chèn ép lần lượt ra mặt xác nhận, cả phủ Cảnh vương dù có trăm cái miệng cũng không cãi lại được.
Đến lúc này, hơn năm trăm người của phủ Cảnh vương phủ bị tịch thu tài sản, sao trảm cả nhà, con cháu dòng chính của Cảnh vương đều bị lưu đày.
Vụ án Cảnh Vương đương nhiên luôn là ưu tiên hàng đầu của Chu gia. Ngoài việc chấm dứt thế cục hỗn loạn, Chu Cảnh Sâm chiếm lấy Đại Yến còn nhằm mục đích làm sáng tỏ nỗi oan khuất mà Cảnh vương phải gánh trên người. Tuy nhiên, đã 8 năm trôi qua kể từ khi vụ án Cảnh Vương mưu nghịch nổ ra, nhiều người liên quan đến vụ án năm đó hoặc đã c.h.ế.t từ lâu hoặc đã cáo lão hồi hương. Manh mối nên hủy cũng bị thiêu rụi rồi, nhân chứng gần như biến mất trong biển người, lật lại điều tra không phải là chuyện dễ dàng. Chu Cảnh Sâm tốn rất nhiêu công sức nhưng cũng chỉ tìm được vài manh mối, vốn định chờ sau khi mọi chuyện đâu vào đó sẽ trả lại sự trong sạch cho Cảnh Vương, ai ngờ lại tìm được manh mối ở đây.
Lúc nhận được thư hắn không kiềm được kích động, tay cầm cốc siết mạnh đến độ trắng bệch.
"Hay, hay lắm." Chu Cảnh Sâm không khỏi cảm kích Diệp Gia: "Gia Nương là phúc tỉnh, là mệnh trung quý nhân của ta."
Thật ra đời trước hắn tới c.h.ế.t cũng không tìm ra đủ chứng cứ rửa sạch tội danh cho Cảnh vương phủ. Thậm chí còn gồng gánh bêu danh g.i.ế.c chóc thành tánh nửa đời người. Chu Cảnh Sâm kỳ thật cũng không thèm quan tâm ba thứ thanh danh đó, đối với hắn mà nói, thị phi trong miệng người khác đều không hề quan trọng, hắn chỉ cần không then với lương tâm là đủ rồi.