Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 705
Cập nhật lúc: 2024-08-04 22:52:47
Lượt xem: 81
Những người ở khu đóng quân nghe dân làng mồm năm miệng mười nói họ nên tái định cư cho người già. Sau đó, có người đi gọi trưởng thôn. Trưởng thôn vội vàng đi tới, cũng nhân tiện mời các trưởng lão trong thôn đi cùng, sau rất khách khí mời mọi người đến nhà mình. Trưởng đoàn trưởng của đội đã thông báo cho trưởng thôn của thôn Tứ Đạo về kế hoạch làm giường lò hoặc tường lửa một cách ngắn gọn và súc tích, đồng thời giải thích rõ kế hoạch của bên trên.
Ngay khi họ nói đến vấn đề này, căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Đây là lần đầu tiên dân làng nghe đến giường lò , họ chưa từng nhìn thấy nó cho nên trong tiềm thức hiển nhiên họ sẽ nghi ngờ về nó.
"Tường lửa và lò sưởi có thực sự hữu ích hay không?" Một số người đang có cuộc sống tốt hơn, họ có thể sử dụng lò than. Hay đơn giản là rúc sau bếp lửa, đây là lân đầu tiên ta nghe thấy có thể đốt lửa dưới gâm giường: "Nửa đêm ngủ có bị bỏng hay là bị thiêu c.h.ế.t hay không?”
Chuyện là, trong số những người lính ở khu đóng quân khi đến thôn Tứ Đạo thì nhìn thấy có người ở trong thôn cho nên họ lập tức kể lại câu chuyện về việc sử dụng giường lò ở những nơi khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-705.html.]
"Thúc thúc. Giường lò này là đồ tốt"
Người đó thuyết phục: "Giường lò này là thứ mà chỉ có giới quý tộc mới có thể mua được. Những người bình thường như chúng ta không có phước được hưởng những thứ tốt đẹp như vậy, chủ tử sợ rằng mọi người sẽ không thể sống sót trong mùa đông này và cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy cuộc sống khốn khổ của người dân chúng ta. Bức tranh này là do chính tay nương nương của chủ tử tự mình vẽ ra, chủ tử đặc biệt lấy nó ra để cho những người dân thường như chúng ta dùng. Các thợ xây ở địa phương cũng không thể nào có được nó, đây là chủ tử cố ý phái tới đây một sư phụ lợi hại để giúp đỡ chúng ta làm giường lò. Thật hiếm khi mới có một cơ hội tốt như vậy ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ..."
Những người khác có thể không tin điều họ nói nhưng khi nhắc tới Diệp Gia muốn làm điều đó thì có một số người lập tức tin vào điêu đó.
Chưa kể đến việc Diệp Gia đã dựng lều phát cháo và bố trí chỗ trú ẩn trong suốt hai năm qua. Lúc đầu, nó đã tiêu tốn lượng thực từ hai kho lương, có rất nhiều áo bông khẩn cấp và tất cả các đại phụ đều phải tập trung đến đây để khám và chữa trị miễn phí cho những người chạy nạn. Những việc làm này có vẻ hơi mơ hồ, nhưng chúng đã thiết lập một hình ảnh tuyệt vời trong lòng mọi người. Chưa kể, người dân ở trấn Đông Hương đều biết được chủ tử nương nương là một người tốt bụng và yêu thương dân người dân hết mình. Ngay cả ở huyện Kashgar việc sử dụng tên tuổi của Diệp Gia cũng cực kỳ có hiệu quả .
Bằng cách này, vấn đề về việc sử dụng giường lò đã được giải quyết một cách dễ dàng hơn. Lần này, Chu Cảnh Sâm phái binh lính đóng quân ở trên chiến trường đến đây làm việc giúp đỡ người dân và cũng không vì mục đích gì cả, nhưng nguyên vật liệu để làm ra giường lò thì người dân vẫn phải tự chỉ trả, tuy nhiên, chỉ cần tiết kiệm được tiền thuê người làm thì đã tiết kiệm được một khoản tiền rất lớn rồi. Một số gia đình còn vừa có thể sống một cuộc sống thoải mái lại còn vừa có khả năng chi trả cho chuyện này.
Muốn làm ra giường lò phải mất cả một ngày, về sau phải mất bốn đến năm nó ngày mới khô hoàn toàn. Một đội quân được chia nhỏ ra để đến được nhiêu nhà khác nhau làm giường lò, chỉ mất chưa đầy nửa tháng đã đến thôn Tử Đắc. Tháng 12 âm lịch năm nay, họ không có thời gian rảnh dỗi. Chu Cảnh Sâm lợi dụng đêm giao thừa triệu tập tất cả các tướng quân ở Bắc Đình đến để bàn bạc chuyện này, mãi cho đến ngày 23 tháng 12 , hắn mới có thời gian rảnh dỗi.