Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 70
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:34:23
Lượt xem: 442
Chương 70: Cha, Đại Tau Hai Người Có Tính Toán Gì Vậy? (3)
Lúc trước Diệp Tô thị làm hỏng tam nữ nhi đã có áy náy tích tụ trong lòng. Bây giờ tứ nữ lại cũng hỏng như thế, mắt tối sâm thổ huyết.
Diệp tứ muội cúi đầu, hốc mắt đỏ bừng không nói lời nào. Diệp ngũ muội tức giận đến mức mặt xanh xám, quan tâm đến mẫu thân nên cũng không làm ồn. Hôm qua Diệp lão gia nổi giận một trận, nói là phải bỏ Diệp Trương thị. Kết quả nói hồi lâu bị mấy cháu trai khóc lóc, đến bây giờ cũng không có động tĩnh.
Diệp Gia không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này, cảm thấy hoang đường lại không nói ra được: "Vậy, vậy người trong phòng kia đâu? Đã từng tới thăm chưa?”
Câu hỏi này là hỏi hai người. Diệp tứ muội từ mặt mũi trắng bệch trong nháy mắt đỏ bừng, Diệp ngũ muội lúng túng lắc đầu nửa ngày. Từ hôm qua mẫu thân xảy ra chuyện, bọn họ đều trông coi, đâu còn có thời gian quan tâm đến chuyện ngày đó.
Diệp Gia trâm ngâm một lát, bảo các nàng chăm sóc Diệp Tô thị thật tốt, còn mình thì vén rèm đi ra ngoài.
Việc đã đến nước này, chỉ có thể hỏi rõ ràng trước rồi nói sau. Diệp Ra đi ra ngoài đến bên cạnh Chu Cảnh Sâm, thấp giọng thì thâm hai câu với hắn. Vừa tới gân, Chu Cảnh Sâm cảm nhận được hơi thở có chút mất tự nhiên. Nhưng cha vợ đang nhìn hắn cũng không nhúc nhích, mặc cho Diệp Gia nói xong mới gật đầu nói: "Không cần mời đại phu. Trước khi đến ta đã đến y quán rồi, chắc là lát nữa đại phu sẽ tới."
Diệp Gia sững sờ, một lát, liếc nhìn người của Diệp gia mới nói: "... Vậy được, ta ra ngoài xem thử."
Vì hôn sự của Trương Xuân Phân, Diệp Trương thị cũng coi như đã nhọc lòng. Chuyện của Diệp tứ muội cả thôn đều đã biết rồi. Diệp Gia không cần ra ngoài hỏi, đi một vòng cũng có thể nghe được đầy đủ. Biết được người kia là Vu Gia thôn. Cách Diệp gia trang không xa, nàng đi qua hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-70.html.]
Hỏi được tin tức không được tốt lắm, người này là số khổ. Tình hình còn kém hơn cả Chu gia lúc trước, nghe nói không cha không mẹ, không có người thân. Một đứa cô nhi con lai chạy trốn từ phía bắc đến đây. Không có nhà, chỉ có một căn phòng ở ngọn núi phía sau Vu gia thôn. Ban ngày không biết đi đâu tìm việc, chỉ có ban đêm mới về nhà nghỉ. Lúc trước Diệp Trương thị coi trọng người này, chính là vì hắn ta không có người thân dễ gây khó dễ.
Diệp Gia đi tới Vu gia thôn, đương nhiên không gặp. người kia không sống ở đây, phòng gỗ cực kì cũ nát, bên trong trống không.
Trong lòng nặng trĩu, Diệp Gia quay về Diệp gia, đại phu đúng lúc đi ra từ trong nhà.
Lão đại phu lân trước xem chân của Chu Cảnh Sâm, tất nhiên nhận ra. Lúc này lắc đầu, nói thẳng Diệp Tô thị tức giận sinh bệnh. Lại thêm những năm qua sức khỏe yếu ớt, hơi bị bệnh là ảnh hưởng đến bên trong. Nói thật, dù có uống thuốc cũng không khỏi được bệnh, e rằng từ nay về sau cũng không làm được việc.
Lão gia của Diệp gia lập tức mặt mũi âm trầm, eo càng cong xuống.
Bốc thuốc không rẻ, tây phòng còn có một người nằm ngày ngày không thể thiếu thuốc, bây giờ lão bà tử lại xảy ra chuyện. Ba nam đinh trong nhà cũng không được việc, việc trong nhà chỉ dựa vào một mình nhị nhi tức làm. Map máy miệng hồi lâu, thật sự là nói không nên lời không bốc thuốc cho lão bà tử. đôi mắt già nua đỏ bừng, hơn nửa ngày mới hỏi: "Bốc thuốc hết bao nhiêu bạc?"
"Ít nhất phải ba lượng." Lão đại phu cũng không phải ăn nói linh tinh, sức khỏe Diệp Tô thị phải chăm sóc bằng nhân sâm: "Thôi, các ngươi suy nghĩ lại một chút đi."
Diệp Gia ở bên cạnh nhìn, không hẹn mà cùng đối mặt với Chu Cảnh Sâm.
Hắn không nói gì, chủ nói đưa lão đại phu ra ngoài. Diệp Gia đi một hồi ngay cả nước cũng không uống. Yên lặng đến bên cạnh bàn rót chén nước từ từ uống hết. sau đó mới suy nghĩ hơn nửa ngày vẫn không nhịn được, trong lòng khinh bỉ sự từ bi thánh mẫu của mình, móc tiền kiếm được vào buổi sáng hôm nay ra.