Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 652
Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:24:04
Lượt xem: 131
"Bọn họ tới đây làm gì?" Diệp Gia thu thập danh sách lại, cất vào ngăn kéo bàn làm việc.
"Nô không biết." Hoàn Bội trầm mặc: "Người hiện tại chờ ở phòng khách."
Diệp Gia suy nghĩ một chút, đứng dậy khỏi chỗ ngồi ra ngoài mở cửa. Diệp Gia lúc đang đếm tiên không thích sự có mặt của người ngoài cho nên Hoàn Bội thức thời đứng đợi bên ngoài. Lúc này thấy nàng đi ra ngoài, nhanh chóng đi tới sát theo nàng.
Nơi ở của Diệp Gia cách phòng khách không xa, kỳ thực đây vốn là ngoại viện. Ban đầu Diệp Gia vì để thuận tiện, ở cùng chỗ Dư thị và Diệp tứ muội.
Một nửa gia sản, là hấp dẫn không nhỏ.
Lại nói tiếp, Ngô gia cũng là đại địa chủ truyền bốn đời ở thời kỳ Ngũ Đại. Diệp Gia hiểu không nhiều về ruộng đất, nhưng ở Đông Hương trấn nếu nói ve nhiều ruộng đất Ngô gia dám xưng đệ nhị, nếu người bên ngoài không dám nói đệ nhất. Đông Hương trấn hoặc là nói năm trấn ở tây bắc này phần lớn ruộng tốt đã nằm trong tay Ngô gia, rất nhiều dân chúng ở các thôn xóm lân cận đều làm công cho Ngô gia đích. Những thứ này còn chưa nói đến những sản nghiệp bên ngoài khác của Ngô Gia.
Diệp Gia bèn hỏi Chu Cảnh Sâm, Ngô gia là một vũng nước sâu. Ngay lúc đó sắc mặt của Chu Cảnh Sâm có hơi sâu xa. Không cần phải nói, này nhà là đại gia.
Nghe được phụ tử bốn người hắn quyết định như thế, không thể không nói, tâm trạng của Diệp Gia nhất thời cảm thấy khó có thể tả được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-652.html.]
Mí mắt Dư thị ở một bên động đậy rất nhỏ, trên mặt là thái độ bất động như núi. Nàng nhợt nhạt nhấp một ngụm nước trà, tay chậm rãi buông chén trà xuống. Nhẹ nhìn về phía Diệp Gia, cảm thấy bản thân không làm chủ được việc nhận một nửa gia sản của Ngô gia, nên định xem Diệp Gia quyết định như thế nào.
Diệp Gia kinh ngạc chớp mắt một cái, rất nhanh nàng đã khôi phục lại bình tĩnh.
Có câu là, quân tử yêu tiền tay có thể mở đường. Tuy Diệp Gia yêu tiên, nhưng cũng không phải là người thấy tiền sáng mắt. Nàng lập tức đồng ý, ngón tay vô ý thức gõ vài cái, ở trong lòng tính toán lợi và hại nếu đồng ý với Dữ phủ. Nhận lấy gia tài Ngô gia chẳng khác nào hứa hẹn sau này sẽ che chở người nhà họ, che chở cho Ngô gia, Diệp Gia không vui. Đây không phải là thù riêng, mà là chuyện Ngô gia gieo trồng cây thuốc phiện làm hại dân chúng, khiến bọn họ cảm thấy không hài lòng, cũng làm cho Diệp Gia cảm thấy chán ghét. Người không có lương tâm, dù như thế nào cũng không thể quen thân.
Nhưng việc này của Ngô gia quả đã nhắc nhở nàng, nên nhận lấy tài sản của Ngô gia trong hòa bình hay vẫn là dùng vũ lực để cướp lấy nó thì sẽ có lợi hơn. Trong khoảng thời gian ngắn nàng không nghĩ ra được biện pháp. Suy nghĩ một lúc nàng mới lấy do rằng đang lo cho hội khảo. Đưa cho Ngô gia một câu trả lời thuyết phục. Tươi cười trên mặt Ngô gia sắp giữ không được, cứng ngắc nhìn Diệp Gia.
Bọn họ thực không nghĩ đến bản thân đã chủ động dâng lên gia tài, Diệp Gia đã không vui vẻ nhận, mà còn làm bộ làm tịch. Không thể không nói, thái độ này đối Ngô gia mà nói ngược lại là đang đe doạ. Nhất là Ngô Mẫn, vốn còn hận đến nghiến răng vì người trong nhà nhất trí đồng ý dâng lên một nửa gia sản, hiện giờ lại cảm thấy trong lòng bất an, lo sợ.
Chờ rời khỏi Chu gia, quay đầu lại xem liếc nhìn bảng hiệu Chu gia một cái, bọn họ chỉ cảm thấy sau lưng đều ở lạnh cả người.
"Cha" Ngô Mẫn rốt cuộc biết sợ, trong lòng vẫn nghĩ sẽ thành công nhưng không ngờ lại không có tác dụng như hắn ta tưởng, hắn ta vứt bỏ kiêu ngạo lo lắng hỏi: "Ngươi nói thế tử phi nương nương có ý gì? Vì sao lại có thái độ như thế?"
Trong lòng Ngô ân vốn rất phiền, nghe thấy như thế lại càng khó thở. Hiện giờ muốn nhìn đứa con lớn này cũng cảm thấy tiếc.