Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 622
Cập nhật lúc: 2024-08-03 18:47:36
Lượt xem: 124
Nàng ôm vai hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn hắn một cái. Hàng mi Chu Cảnh Sâm chớp chớp, run rẩy, Diệp Gia xoa nhẹ gây hắn rồi xoay người rời đi: "Trong mắt chàng toàn là tơ máu, xấu c.h.ế.t đi được. Ngủ một giấc đi."
Diệp Gia chỉ tùy ý nói một cầu. Nhưng trong lòng Chu Cảnh Sâm lại giống như được ăn mật, rất ngọt.
Hồi lâu sau, hắn nâng tay chạm vào mái tóc nơi vừa mới được nàng vuốt xong, rồi nói nhỏ một câu: "Chính là bởi vì tiểu nương tử nàng thích mỹ nhân kế nên mới khiến người ta lo lắng, cái thích đối với ta rất nông cạn."
Ngày hôm sau khi Chu Cảnh Sâm trở về. Bên trong thành Vu Điền lại có rất nhiều vệ binh đang điều tra, lúc này bọn họ đang đi từng nhà tìm người. Không biết chuyện này có quan hệ gì với việc Chu Cảnh Sâm đi Quy Tư hay không. Nhiều ngày nay khi ra ngoài Diệp Gia cũng cẩn thận hơn rất nhiều.
Sau khi lấy được khế đất của mấy mẫu ruộng tốt còn phải đến quan phủ lập hồ sơ. Diệp Gia suy nghĩ một chút lại mua thêm hai cửa hàng. Nó nằm bên một con đường ở thành nam.
Nếu muốn buôn bán son phấn bột nước, thì vị trí cửa hàng đương nhiên phải chọn thật tốt, chưởng quây buôn bán cũng phải sắp xếp tốt. Vu Điền cách Đông Hướng Trấn có chút xa. Nên Diệp Gia thử tìm chưởng quầy ở đây. Nhưng chất lượng người đưa đến trước mặt Diệp Gia không đồng đều, cũng không phải quá vừa lòng.
Nếu làm chuyện làm ăn là son phấn bột nước thì khi lựa chọn chưởng quầy phải có hiểu biết sâu về son phấn. Diệp Gia càng thiên vị với những người có dung mạo với dáng người tốt một chút. Tốt nhất có thể là một nữ tử có được chút trình độ về trang điểm hoặc thần thái. Chỉ là nữ tử lộ mặt ra ngoài buôn bán có quá ít. Diệp Gia cũng biết yêu cầu của bản thân quá cao. Tính giảm tiêu chuẩn một chút, chuyên tìm những người có dáng vẻ thư sinh văn nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-622.html.]
Nàng luôn nhất quán cho rằng khi buôn bán rất chú trọng đến ấn tượng đầu tiên. Gương mặt đẹp cộng với cách nói nhã nhặn cũng có thể khiến khách cảm thấy có hảo cảm.
Diệp Gia bận rộn gần nửa tháng, cuối cùng chọn một phụ nữ trên dưới ba mươi tuổi. Bà ấy họ Tào, Tào Nguyệt Như. Là người Trung Nguyên, vì một nguyên nhân đặc biệt nên mới định cư ở nơi này. Trong nhà tướng công là những đọc sách, thân thể ôm yêu không thể ra ngoài đi lại, nên chỉ có thể dựa vào bà ấy để gánh vác kinh tế. Người phụ nữ này có hiểu biết rất nhiều đối với son phấn bột nước, thái độ làm người cũng coi là người tốt. Diệp Gia xem xét hết hơn mười người cuối cùng mới chọn được bà ấy.
Chỉ là mặc dù người đã chọn được rồi nhưng hiện tại không có son phấn thành phẩm. Chờ đến khi nàng chạy vê Đông Hương Trấn mới có thể sắp xếp được. Chỉ là trước đó, Diệp Gia thừa dịp trong khoản thời gian này tìm thợ đến sửa chữa cửa hàng.
Bên này nàng bận đến khí thế ngất trời, đều là chuyện cửa hàng lại đến chuyện chọn người, căn bản không có việc khác.
Diệp Gia không biết, sau khi nàng chọn được người xong thì lại nghỉ tạm mấy ngày. Trong những ngày nghỉ ngơi này nên kéo Chu Cảnh Sâm đi mua vải may y phục.
Trong thành Vu Điền có rất nhiều tơ lụa, đa phần đều là những gấm vóc Trung Nguyên, Giang Nam được đưa đi đến Tây Vực. Tượng tự như thế, trong đó có rất nhiều xấp vải thượng đẳng. Diệp Gia rảnh rỗi nhiều ngày, vừa lúc rảnh rỗi không việc gì làm nên đi xung quanh shopping. Nhớ đến bản thân không thiếu mấy bộ quần áo làm bằng tơ lụa, nên muốn mua mấy xấp vải vê cho mấy người Dư thị, với Diệp Tứ. Vừa lúc đó Chu Cảnh Sâm cũng không có nhiều y phục lắm, chỉ có hai ba bộ đổi qua đổi lại, nên mua cho hắn nhiều một chút.
Thằng nhãi này có làn da trắng rất đẹp, mặc cái gì trên người cũng đều đẹp, kiểu dáng thế nào cũng không ảnh hưởng gì.
Diệp Gia vốn chỉ là quá hưng phấn, sau đó lại mua quá nhiều, có nhiều loại vải, còn có các loại vải, còn có những bộ y phục đều là mua cho hắn.