Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 60
Cập nhật lúc: 2024-07-28 21:34:31
Lượt xem: 431
Chu Cảnh Sâm ở bên ngoài sân không biết làm gì, nói một câu có việc đi ra ngoài một chuyến rồi chống nạng đi ra ngoài.
Diệp Gia có chút bất ngờ, nhìn ve phía Dư thị. Dư thị cũng đâu biết?
Hai người hai mắt nhìn nhau đều không quan tâm, dù sao một nam tử trưởng thành như Chu Cảnh Sâm, ra ngoài còn cần người nhìn. Diệp Gia bên này xử lý sạch sẽ thịt dê bắt đầu xào thịt. Bây giờ Dư thị cũng đã nhóm lửa thành thạo, đang nhóm lửa cho Diệp Gia ở phía sau. Chưa đầy một lát, mùi thịt thái thơm nức bay ra, đừng nói là Nhuy Tả Nhi thèm, ngay cả Dư thị cũng chui ra ngoài từ sau bếp. Đứng ở bên cạnh nồi nhìn chằm chằm.
"Ngày mai sẽ bán cả buổi sáng, không làm bánh củ cải." Diệp Gia vừa xào vừa nói với Dư thị: "Lát nữa nương vào trong thôn hỏi thử, xem nhà ai có trứng gà, chúng ta trữ ở trong nhà nhiều chút.
Nhụy Tả Nhi chớp mắt to ngẩng đầu lên nhìn Diệp Gia, Diệp Gia nhịn không được, múc một muôi thịt thái cho nàng bé nếm thử trước.
Dư thị thấy ghen ty, nhưng bà ấy là tổ mẫu, cho dù Diệp Gia có múc cho bà ấy thì bà ấy cũng không tiện ăn. Đứng ở bên cạnh hỏi Diệp Gia cần trứng gà làm gì. Thời đại này trứng gà không rẻ, một văn tiên một quả.
"Tất nhiên là làm mới buôn bán." Diệp Gia cười cười, bánh củ cải dễ làm, không biết vánh trứng gà rau hẹ này có bán được không.
Trong lòng nàng suy nghĩ chuyện này, đúng lúc thịt thái đã xào chín, mì cũng đã xong. Diệp Gia bên này cắt mì, nàng vốn định học làm mì sợi ở đời sau. Nhưng lực tay không đủ, chỉ có thể cắt. Đúng lúc đã làm mì xong, Chu Cảnh Sâm chống nạng từ ngoài phòng vào. Không biết hắn ra ngoài làm gì, khi trở ve sắc mặt có chút âm trâm.
Diệp Gia lắng lặng nhìn hắn, ánh mắt của hắn quét tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-60.html.]
Chỉ cân một lát, ánh mắt của hắn đã thay đổi thành vẻ ôn hòa nhẹ nhàng ban đầu.
Món mì hầm thịt dê này được tấm tắc khen ngợi, ngay cả Chu Cảnh Sâm tính tình khiêm tốn không lộ liễu cũng khen một câu ngon.
Dư thị vừa ăn vừa suy nghĩ viển vông, hỏi có thể ra ngoài bán món mì này không. Bà ấy mới mở miệng đã bị Diệp Gia bác bỏ. Thứ này làm rất tốn thời gian. Thịt dê lại có giá như thế nào? Nhà mình ăn còn được, làm việc buôn bán này, trên trấn mấy người có thể ăn được? Sợ là lỗ đến mức không có quần mà mặc.
Dư thị thức tỉnh, tiếc nuối trong lòng. Diệp Gia buông bát xuống vừa muốn nói chuyện, bên ngoài sân có người đến.
Người kia giọng rất có sức, đẩy cửa tiến vào là đứng ở trong sân gọi tên Diệp Gia. Diệp Gia vội vàng ra ngoài nhìn thử, lại là tẩu tử Diệp Trương thị kia. Diệp Trương thị nhìn thấy Diệp Gia là tiến lên kéo tay nàng: "Gia nương, muội nhanh đi với ta một chuyến, cứu mạng quan trọng."
Vừa mới nói chuyện đã khiến Diệp Gia khó hiểu: 'Hả?"
Sốt ruột quá nên hoảng loạn, Diệp Trương thị kéo Diệp Gia đi. Người của Trương gia đều cao lớn, Diệp Trương thị và Diệp Gia đứng cùng nhau có thể thấy nàng ta lớn hơn một vòng. Lúc này trên tay nàng ta dùng sức kéo người đi, Diệp Gia hoàn toàn không tránh thoát được.
Diệp Gia còn chưa nói gì đã bị nàng ta kéo ra khỏi thôn.
Dư thị bỏ tay Nhuy Tả Nhi ra đuổi theo. Nhưng Diệp Trương thị đang rất vội, bà ấy hoàn toàn không đuổi kịp.
Trên thực tế, trong lòng Dư thị có chút sợ nhà mẹ đẻ của Diệp Gia. Nhà mình và Diệp Gia đã kết thân lâu như thế, cho dù là lân trước nhi tử xảy ra chuyện bị khiêng về hay là con dâu rơi xuống nước hôn mê bất tỉnh, Diệp Gia bên kia đều không có người ai đến thăm dù chỉ một chút, nhưng hễ là con gái ruột, thì không có nhà ai có thể làm như thế. Hóa ra tưởng rằng chuyện này đã đủ vô lý, kết quả người của Diệp gia này còn làm tuyệt hơn. Khi cần bọn hắn giúp đỡ thì không thấy ai, nhưng nhà mình gặp chuyện là chạy đến rất tích cực.