Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 583
Cập nhật lúc: 2024-08-03 17:20:20
Lượt xem: 136
"Con cũng chưa tự mình qua đó thăm quan, nhưng nghe nói là phủ đệ của huynh ấy rất lớn, có thể chứa được rất nhiều người. Hiện giờ tình hình ở Bắc Đình hỗn loạn như vậy, phụ thân mẫu thân đến đó ở con cũng thấy yên lòng. Nếu không chê đi đường xe cộ mệt mỏi, thì không bằng tới Luân Đài bên đó tránh họa được không?"
Nhắc tới chuyện này, lông mày của Diệp Đồng Sinh liền nhướng lên.
Diệp Tô thị ở bên cạnh cũng vô thức thẳng lưng lên, trên mặt hiện rõ hai chữ kiêu ngạo.
".. Đại ca con bận rộn như vậy, chúng ta qua đó ở có tiện không?" Thực ra, Diệp Đồng Sinh rất muốn đi. Từ lúc nghe nói Diệp Thanh Sơn được thăng chức lên giáo úy thì trong lòng hắn ta luôn tràn đầy kỳ vọng được làm lão gia nhà quan. Nếu như không phải gia sản tổ tiên để lại đều ở thôn Diệp gia, đường xá lại xa xôi, thì hắn ta đã sớm dẫn theo cả nhà dọn đến đây ở rồi. .
"Làm sao lại không tiện chứ?" Diệp Gia chớp chớp mắt: "Đại ca sống một mình ở Luân Đài, không có phụ mẫu chăm sóc, có khi còn sớm trông ngóng hai người qua đó ấy chứ”"
Lời này vừa nói xong, khuôn mặt của hai phu thê già Diệp Đồng Sinh đều ẩn hiện ý cười.
Diệp Đồng sinh sờ lên mái tóc hoa râm bên thái dương, cẩn thận vuốt thẳng, trong lòng vui sướng biểu thị đồng ý. thái dương hoa râm tóc, cẩn thận cho vuốt thuận, trong đầu mừng khấp khởi biểu thị tán thành. Còn không phải sao? Mấy hài tử nhà mình đều rất hiếu thảo, đại nhi tử vừa hiếu thảo lại còn có tiên đồ*. Bọn họ qua đó chăm sóc cho hắn ta, Diệp Thanh Sơn không phải đã ở đó trông ngóng từ lâu rồi hay sao? Diệp Tô thị tuy không lên tiếng, nhưng trong lòng cũng đã tán thành.
*Tương lai sán lạn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-583.html.]
Diệp Gia liếc nhìn biểu cảm của đôi phu thê già, thận trọng lên tiếng: "Nếu như cha mẹ muốn đi, thì e là cân nhanh chóng đưa ra quyết định. Bằng không một khi bên phái trấn Lý Bắc bị quân Đột Quyết tấn công, muốn đi sợ là không còn kịp..."
Lời này khiến vẻ mặt hai ngươi biến sắc, bọn họ mới từ bên kia trốn đến đây, tình cảnh ở đó như thế nào bọn họ còn biết rõ hơn cả Diệp Gia.
Diệp Đồng Sinh lập tức đưa ra quyết định, đi! Đi càng sớm càng tốt!
Đã đưa ra quyết định, thì không có khả năng trì hoãn thêm nữa. Diệp Đồng Sinh đối với chuyện đến tìm đại nhi tử để được sống những ngày làm lão gia nhà quan quả thực là một khắc cũng không muốn đợi thêm nữa. Trong lòng nghĩ đến điệu bộ kia của Dư thị, hắn ta âm thâm thề thốt tương lai nhất định phải sống vẻ vang hơn cả Dư thị!
"Đi đi đi, hôm nay chúng ta trở ve phòng thu dọn đồ đạc, đừng chậm trễ nữa." Diệp Đồng Sinh mới vừa dọn vào Thẩm phủ ở đã cảm thấy không được tự nhiên, không phải nhà của chính mình thì ngay cả trở về phòng bên trong đi thu thập một phen, chớ kéo lấy.'Diệp Đồng sinh ở một cái tiến Thẩm phủ đã cảm thấy không được tự nhiên, không phải bản thân nhà ngay cả lời nói cũng mất trọng lượng: "Nếu còn chậm trễ, phát sinh thêm chuyện gì thì lại hối hận. Gia Nương, con mau sắp xếp hộ vệ đi theo xe ngựa. Cả nhà chúng ta không thể đi đến Luân Đài được, không có người bảo vệ lại càng không ổn."
"Đây là đương nhiên,' Nhắc đến Diệp Thanh Sơn, nhắc tới chuyện dọn đến Luân Đài làm lão gia nhà quan, có hiệu quả hơn mọi thứ khác: "Phụ thân mẫu thân cứ yên tâm, chắc chắn sẽ sắp xếp ổn thỏa cho mọi người."
Mới ở lại có gần nửa tháng lại muốn đi, Diệp Thanh Giang không vui lắm. Hắn ta cảm thấy, dọn đến đó nhìn sắc mặt đại ca còn không bằng cứ ở nhờ nhà muội muội. Thứ nhất là không có muội phu* ở nhà, Diệp Gia là muội muội cũng không thể khua tay múa chân với huynh trưởng. Thứ hai là xương cốt hắn ta yếu ớt, không chịu được cực khổ. Một chuyến đi xa xôi vất vả như vậy thật sự không đáng. Từ khi còn nhỏ hắn ta luôn bị đại ca quản lý, đến khi trưởng thành cũng không thay đổi được nỗi sợ sệt ẩn sâu trong lòng đối với Diệp Thanh Sơn. Nếu chuyển đến đó sinh sống ngay dưới mí mắt đại ca, e là ngày nào cũng sẽ bị đại ca mắng mỏ.
*Chồng của em gái.