Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 575
Cập nhật lúc: 2024-08-03 16:42:09
Lượt xem: 162
Nói như vậy, mẫu sản lượng đồng ruộng chỉ ở hai trăm sáu mươi đến hai trăm tám mươi cân, còn kém hơn cái này một chút. Lão gia tử Trương Xương Lễ có thể nâng sản lượng mẫu lên cao đến hơn ba trăm cân, đã xem như ông ấy dùng tâm tư không nhỏ.
Trừ cái này ra, thu bông còn cần phơi khô xử trí. Hạt mè, đậu phộng và ngô các loại cây nồng nghiệp cũng đúng lúc an bài thu hoạch.
Hạt cây cải dầu ép dầu thì để đám người trên thôn trang kia ép là được, toàn bộ bảo tôn trong hầm. Vốn Diệp Gia là cố ý bán đi, nhưng suy xét đến hiện trạng trấn Lý Bắc không an bình, tùy thời chiến tranh có thể sau này sẽ vô cùng thiếu loại vật tư sinh tôn này, không thể tùy ý ra tay. Rốt cuộc tới thời kỳ đánh giặc, tiền tài mấy thứ này không quan trọng hơn tư liệu sinh tôn. Hơn nữa, những bông đó Diệp Gia cũng tính làm toàn bộ thành y phục mùa đông.
Làm y phục mùa đông mà nói, tự nhiên cân vải dệt và tú nương.
Tuy hiện giờ đúng là lúc rất nóng, đến trời lạnh còn có vài tháng. Nhưng loại tình huống này không thể dựa vào may mắn và ôm chân Phật lâm thời. Một khi có gì ngoài ý muốn, tỷ như vật tư sinh tồn ở tiền tuyến bỗng nhiên chặt đứt, kết quả không thể khống chế.
Nói như vậy, đồ vật vật tư quân bị cứu mạng này, là chuyện quan trọng liên quan đến an bình của toàn bộ biên cảnh. Triều đình sẽ không ác ý chi ngân sách khất nợ. Nhưng hiện giờ Đại Yến là tình huống này, đều có thể hạ ngục nguyên lão Đại Tư Nông hai triều, như xảy ra chuyện thái quá dù thế nào cũng đều không kỳ quái. Nhưng những việc này cũng đều không phải là Diệp Gia nghĩ là có thể giải quyết. Nàng chỉ lo bảo vệ tốt người bên cạnh mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-575.html.]
An bài chuyện mua lương xong, còn có rất nhiều chuyện cũng phải lập tức xử lý. Bạch Điệp Tử của ruộng Chu gia, hoặc là nói ruộng bông trải qua non nửa tháng phơi chế, đều đã phơi khô. Cân lượng lên, cũng không nhiều, ước chừng hơn ba nghìn cân.
Bông này Diệp Gia vốn tính toán bán đi, hiện giờ cũng thay đổi kế hoạch. Để lại, chế thành áo bông.
Hơn ba nghìn cân bông không biết có thể chế tác bao nhiêu chiếc áo bông, nếu bên trong một xiêm y dùng một cân, đoán chừng có thể làm hơn ba nghìn bộ.
Diệp Gia tính toán cân lượng trong lòng, bên này cũng phải an bài người chọn mua vải dệt. Chế thành áo bông cũng cần thời gian, Dư thị làm một bộ xiêm y cho nàng ít nhất một hai tháng, cũng không phải là há mồm là có thể có. Lại nói địa phương nhỏ không tìm được thêu công tốt. Nhưng nếu không cầu đẹp, những việc lặt vặt này trao việc cho hạ nhân đến thôn trang dưới thành trấn, gọi phụ nhân trong thôn hẳn là cũng có thể làm.
Từng khoản từng khoản, tính ra đều là một khoản bạc. Trong tay Diệp Gia có những của cải đó, chỉ là gom góp vật tư một lần là có thể xóa hai phần năm. Nàng cân nhắc phải nhanh chóng làm hai việc trong lòng: Một tìm một phòng thu chỉ khôn khéo có thể làm, hai cần thiết tiếp tục chuyện kiếm tiền này. Một Ngô gia chặt dut gửi bán ở cửa hàng, Trình gia lại gác lại kế hoạch giữa tháng bảy đi Tây Vực. Tuy nói hẻm Lê Hoa bên kia còn đang nhập hàng, nhưng một hai trăm lượng kia vào, với Diệp Gia hiện giờ mà nói vẫn hơi quá chậm. Trên thôn trang hơn năm mươi người muốn ăn cơm, xưởng bên kia mười mấy người, trong phủ cũng có mười mấy tiểu nhị. Chờ sự nghiệp hoàn toàn mở rộng, cần càng nhiều người hơn, duy trì vận hành cân càng nhiều tiền tài hơn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Gia cảm thấy là lúc đặt chân vào ngành sản xuất son phấn có lợi nhuận kếch xù kia.
Kỳ thật nàng không hiểu biết về trang điểm nhiều, nhưng rất may mắn chính là Diệp Gia thật đúng là biết điều chế son môi không ít, hoặc là phải nói biện pháp son môi. Thời cổ chế tác phấn mặt và son môi, cần đồ vật tương đối thiên nhiên.