Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 559
Cập nhật lúc: 2024-08-03 16:37:16
Lượt xem: 92
Thành quả như vậy, đừng nói đến Dư thị, mà chính bản thân Diệp Gia cũng có chút líu lưỡi không nói nên lời.
Lô hàng này của Diệp Gia giá cả cũng không phải thấp, một bình Lê Hoa cao có giá ba lượng bạc. Nhưng sức mua của phía Luân Đài đúng là khác biệt một trời một vực so với ở trấn Đông Hương chỉ khoảng 10 ngày là đã bán hết hàng, những người đến sau không mua được gì đã chạy đến cửa hàng để hỏi thăm rất nhiều lần. Chưởng quỹ của cửa hàng phía Luân Đài phải thúc giục gấp, còn cố ý đóng cửa tiệm 2 ngày, để chạy tới trấn Đông Hương. Sau khi báo cáo xong tình huống cụ thể với Diệp Gia, lại hỏi thăm xem liệu có biện pháp nào bổ sung hàng hóa càng sớm càng tốt hay không.
Thời gian chế tác của sản phẩm hao phí nhân công như Lê Hoa cao thực tế cũng dài tương đương như xà phòng thơm, điều phiền phức hơn chính là cần mua sắm dược liệu từ sớm. Bởi vì có vài loại dược liệu sinh trưởng theo mùa, nếu bị bán hết sách, thì sợ là rất khó để gom đủ được.
"Nhanh nhất thì cũng phải mất nửa tháng." Trước khi chế tác Lê Hoa cao, Dư thị đã đặc biệt đi kiểm tra kỹ càng, nguồn gốc của từng loại dược liệu cũng rất rõ ràng: "Nhưng cửa hàng cũng không thể để trống như thế được, Gia Nương con nhìn xem, nhà chúng ta có phải là cũng có thể làm thêm một số loại son phấn bột nước mới lạ khác không? Nếu không thì khi một sản phẩm cùng loại bán hết hàng mà không có sản phẩm mới để thay thế, cứ bỏ lỡ mất cơ hội phát triển tốt như vậy thì thật là lãng phí."
Kỳ thật thì Diệp Gia cũng không nghĩ tới là sẽ bán hết nhanh đến vậy, nhưng ngẫm lại, có lẽ là do lần tiếp thị này đã thực hiện khá tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-559.html.]
Đây là lần đầu tiên người dân địa phương ở đây chứng kiến phương thức tiếp thị này của nàng, nên không có những phản kháng ác cảm như của thế hệ sau khi xem quảng cáo. Bởi vì có sự mới mẻ, nên mới tạo ra một hiệu quả kỳ diệu: Lê Hoa cao vẫn phải đợi thêm một thời gian nữa, nhưng trước hết có thể lấy thêm một chút xà phòng thơm mà trong nhà chế tác đưa qua đó. Bây giờ xà phòng thơm của nhà ta chế tác cũng không tôi, dựa vào danh tiếng đang có sẵn hẳn là vẫn bán được. Đến lúc đó, dựa theo phân loại và mức độ mùi hương khác nhau mà bán ra, vừa hay mỗi loại mùi hương cũng tương xứng với một nhãn hiệu nước hoa đặc biệt, mang lại cho nó một ý nghĩa đặc trưng.'
Thủ thuật này cũng là học được từ những cửa hàng chuyên kinh doanh nước hoa ở thế hệ sau. Một số nước hoa không có mùi thơm đặc biệt nhưng được đặt cho những cái tên hoa mỹ. Sau khi được gán cho một cái tên hoa mỹ, thì ý nghĩa cùng dường như trở nên cao cấp và thần bí hơn rất nhiều.
Còn về son phấn bột nước, không phải cứ muốn là có thể điều chế được, cần phải bàn bạc kỹ càng hơn. Vấn đề cũng tương đối nhiều, điều phối công thức là một chuyện, nguyên vật liệu lại là một khía cạnh khác nữa. Nói vê phương diện nguyên vật liệu, nguyên liệu cơ bản nhất để điều phối được son phấn cũng không phải là đồ vật gì quý hiếm. Diệp Gia không hiểu biết nhiều về các công thức điều phối son môi, nhưng cũng biết đại khái ve thành phần của nó. Son môi của thế hệ sau đều chứa các thành phần hóa học, nếu thời cổ đại muốn chế tạo được ra thì cần tìm được chất liệu thay thế. Khi thực sự muốn bắt tay vào sản xuất thì nảy sinh rất nhiều vấn đề cần cân nhắc. Quan trọng nhất chính là, Ngô gia chắc chắn sẽ gây sự, phá đám.
Ở trấn Đông Hương, trấn Lạc Tang, trấn Lý Bắc, Luân Đài, thậm chí là toàn bộ Tây Bắc, Ngô gia là thương nhân kinh doanh son phấn bột nước lớn nhất, gần như là độc quyền. Nếu Chu gia tranh giành mất chén canh* của Ngô gia, chỉ sợ là Ngô gia sẽ đuổi theo cắn mãi không nhả.
*Tranh giành mối làm ăn kinh doanh.