Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 542
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:22:16
Lượt xem: 137
Tuy rằng không biết nguyên nhân là gì, thì người này hẳn là không thể quen biết Cố Minh Hy mới đúng.
Cố Minh Hy là một quý nữ xuất thân từ thế gia, được nuôi dưỡng trong khuê phòng không quen biết ai. Trịnh Nghị lại là trưởng tử của một thương nhân, từ lời nói của của Trình lão gia, có vẻ là người làm việc thiếu đàng hoàng. Nói cách khác, là một người không quá để tâm đến công việc kinh doanh của gia đình mình. Một người như vậy, xét theo cả hai nguyên do logic thì cũng không nên xuất hiện đồng thời cùng lúc với nhau. Nhưng Cố Minh Hy không chỉ quen biết, mà còn lộ ra bên ngoài vẻ sắc mặt cực kỳ sợ hãi và kiêng ky rất rõ ràng, trừ phi người này đã từng tạo cho nàng ta một ảnh hướng tiêu rất lớn và tiêu cực.
Tương phản với logic, nên Diệp Gia mới kết luận được điểm kỳ lạ của Cố Minh Hy.
"Ngươi không cần ở đây giả bộ thăm dò ta! Dù sao ta và ngươi cũng không giống nhau, Cố gia nhà ta nhà to nghiệp lớn, có đủ mọi thủ đoạn để có thể lấy được tin tức." Cố Minh Hy hoàn toàn không ý thức được mình đang tiết lộ những gì, nàng ta thấy Diệp Gia bỗng nhiên im lặng, bèn cho là mình che giấu rất tốt: "Đại sự quốc gia, liên quan đến tôn vong, không cho phép ngươi đứng đây ngăn cản lấp liếm. Mau dẫn ta đi gặp Doãn An ca ca."
Diệp Gia:"..." Vị cô nương này đến cùng là ngu thật hay giả ngu vậy?
Diệp Gia vốn còn muốn mở miệng phản bác, rồi bỗng nhiên cảm thấy cứ để mặc cho nàng ta ngu ngốc như này cũng rất thú vị đấy chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-542.html.]
Trong đầu chợt nhớ đến một câu chuyện liên quan đến Hàn Tín mà nàng đọc được ở kiếp trước. Hàn Tín đang ngồi dưới bóng cây hóng mát, thì bỗng có một đứa bé ở trên cây đi tiểu lên đầu Hàn Tín, Hàn Tín cũng không hề nổi giận, ngược lại còn đưa cho đứa bé đó mấy đồng tiền. Người thứ hai đi đến dưới bóng cây hóng mát, đứa bé đó lại đi tiểu vào người của người thứ hai. Kết quả là, người thứ hai này liền giơ đao lên c.h.é.m đứa bé này thành hai nửa.
Nhìn Cố Minh Hy đang tức giận trước mặt, Diệp Gia lập tức cười khẽ một tiếng, không còn trừng mắt lạnh lùng nhìn nàng ta nữa.
"Cố cô nương, có lẽ ngươi cảm thấy ta xuất thân thấp hèn, không xứng tranh cãi với cô, cho nên cũng không thèm để ta vào trong mắt." Mặc dù Diệp Gia không nhớ rõ được tình tiết cốt truyện, nhưng lại nhớ rất rõ nàng ta làm cho kết cục của Cố Minh Hy không tốt đẹp chút nào: "Thân là một quý nữ thế gia, tốt nhất là đừng nên làm những việc đáng xấu hổ. Tất cả không phải chỉ vì bản thân ta, mà còn vì chính ngươi. Ngươi làm như vậy ngoại trừ quấy nhiễu ta ra, còn đang tự hạ thấp địa vị của chính mình."
Bốn chứ không biết xấu hổ vừa được thốt ra, sắc mặt Cố Minh Hy trong nháy mắt đỏ bừng đến tận mang tai, lửa giận bừng lên.
Quả thực, từ khi sinh ra đến nay, Cố Minh Hy chưa bao giờ bị chỉ trích thẳng mặt gay gắt đến vậy. cho dù là lân Cố Minh Nguyệt tìm đến cửa chỉ tay mắng nàng ta là kẻ giả mạo, là tu hú chiếm tổ chim khách, thì phụ mẫu Cố gia vẫn tận tâm tận lực che chở cho nàng ta. kiếp trước sau khi xuất giá, nàng ta bị đám thiếp thất chèn ép, nhưng đám thiếp thất ti tiện kia vẫn phải quỳ gối trước mặt nàng ta. Bây giờ Diệp thị này, Diệp thị này thế mà... dám ngang nhiên mắng nàng ta như thết
"Ngươi, ngươi nói ai không biết xấu hổ?!" Cố Minh Hy thật sự không biết cách mắng chửi người khác, tức đến đỏ cả mặt thì cũng chỉ hung hăng trừng mắt với Diệp Gia.
Diệp Gia không thèm để ý đến lời nói của nàng ta, vặn hỏi ngược lại, Lá gia không để ý nàng, hỏi ngược lại: "Lần này Cố cô nương đến đây là để mật báo tin tức cho Chu gia, chắc hẳn là cũng biết khá nhiều chuyện. Nếu đã như vậy, không bằng ngươi hãy nói ra tường tận tất cả những chuyện mình biết đi. Không đến mức đến đây một chuyến vô ích phải không?”