Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 384
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:33:36
Lượt xem: 203
Bàn tay của những quan chức này đều đang ở độ tuổi tham vọng, rất bẩn thỉu. Sinh ra ở Tây Bắc, cách xa hoàng đế không dễ dàng, đã vậy còn dễ có khả năng bị quan chức cấp bậc cao áp đảo.
"Được, nếu chàng đã nói như vậy thì ta yên tâm rồi." Diệp Gia nói xong đang định rời đi, nhưng vừa bước ra một bước liền phát hiện cổ tay mình đã bị người ta nắm lại.
Nàng quay đầu lại, Chu Cảnh Sâm cụp mắt xuống, ánh mắt sáng ngời nhìn nàng.
Bình thường Điểm Điểm không ở trong phòng vào ban ngày, lúc còn nhỏ có thể sẽ ở trong phòng. Thế nhưng khi lớn hơn một chút, cậu ta có thể nhảy ra khỏi cửa sổ, chạy loanh quanh suốt ngày và cũng chỉ quay lại khi trời hơi tối. Buổi tối cậu ta đều ở bên giường Diệp Gia, ngày nào cũng như vậy.
Trong phòng lúc này chỉ có hai người, Chu Cảnh Sâm nói đêm qua ngủ không ngon giấc. Ôm cơ thể ngọc ngà mềm ấm thơm ngát trong lòng, hắn suốt đêm nằm mộng.
"Gia nương..." Chu Cảnh Sâm từ trước đến nay đều có thể phát hiện được những thay đổi trong lòng người. Sau cuộc kiểm tra tối qua, hắn rất chắc chắn rằng Diệp Gia đã chấp nhận hắn. Nếu như tối hôm qua Điểm Điểm không cưỡng ép ngăn cản nàng, Gia nương đã là của hắn: "Ta và nàng có thể kết hôn lân nữa."
Diệp Gia sửng sốt, tưởng rằng hắn tóm lấy nàng là để kể lại chuyện tối qua. Thành thật mà nói, Diệp Gia không hề bác bỏ điều đó. Tuy rằng có chút không được tự nhiên, nhưng khi cả hai đều có chút ngượng ngùng, thì Diệp Gia cũng không đến nỗi bài xích như vậy. Nhưng Chu Cảnh Sâm ôm nàng hồi lâu mới phát ra câu nói này thì...
Nàng chớp mắt, không hiểu sao tim lại đập nhanh dữ dội, e thẹn nói: "Sao đột nhiên chàng lại nói thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-384.html.]
Ánh mắt sâu thẳm của Chu Cảnh Sâm nhìn chằm chằm nàng, trả lời: "Ta và nàng đã từng có một cuộc hôn nhân không mấy tốt đẹp, lúc đó ta không có ở nhà, đây là sự hối hận lớn trong lòng ta, ta đã cảm thấy áy náy từ rất lâu, cảm thấy vô cùng không thoải mái."
Tim Diệp Gia đập thình thịch, lông mi run run.
"Nàng biết ta nói thế này là có ý gì mà!" Chu Cảnh Sâm đứng dậy, chậm rãi vòng một tay qua eo nàng. Hắn cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Gia: "Cuộc hôn nhân trước đây không tính, hy vọng ta và nàng có thể bái lạy trời đất, hứa hẹn với nhau một lần nữa, chính thức và trọn vẹn."
Nhắc mới nhớ, mặc dù nguyên chủ đã kết hôn với Chu Cảnh Sâm nhưng thực ra hai người lại không giống như đã kết hôn gì cả. Nguyên chủ được Dư thị đưa về, thuê bà mối đem ba mươi lạng lễ vật đến nhà Diệp. Không có chú rể, không có tiệc chiêu đãi, cô dâu được cúng một con gà trống lớn theo phong tục quê mùa đơn giản nhất. Sau khi kết hôn, Chu Cảnh Sâm bắt đầu khai hoang ở Tây Trường, không bao giờ quay trở lại. Kể cả sau khi được đưa về, nguyên chủ cũng chưa bao giờ đến gặp Chu Cảnh Sâm trong nhà. Mặc dù có tin đồn cha mẹ ra lệnh cho người mai mối nhưng thực tế họ không phải là cá hay gà.
Chu Cảnh Sâm không nói rõ ràng, nhưng ý của hắn lúc này chính là thẳng thắn nói cho Diệp Gia biết, hắn biết Diệp Gia lúc này không phải là "Diệp thị".
"Chàng, chàng đang nói đùa sao?" Diệp Gia có chút không hiểu.
"Không phải, chuyện này ta rất nghiêm túc. Về chỉ tiết, ta sẽ bàn bạc kỹ càng với mẫu thân ta." Chu Cảnh Sâm thăm dò suy nghĩ của Diệp Gia, thái độ trở nên có chút không kiềm chế được mà trở nên cực đoan: "Hy vọng nàng sẽ đồng ý."
"Thật ra thì, lễ kết hôn cũng không quan trọng, ta không quan tâm lắm..." Lông mi Diệp Gia mạnh mẽ run ray hai lần, cảm giác có chút tê dại. Nàng cho rằng không cần kết hôn cũng không sao cả, thực ra nàng cũng không thực sự quan tâm đến lễ cưới. Nàng ngước mắt lên nhìn Chu Cảnh Sâm, cảm thấy nếu lúc này nàng nói ra lời này, nàng sẽ viết hẳn lên trán một câu là "Chỉ là quan hệ tình dục, không tình yêu" mất!