Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 348
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:21:32
Lượt xem: 160
Nói so tài vậy mà lại so tài thật. Đây vốn là một tửu lầu lớn, sau khi xuống lầu đi về phía sau thì sẽ có một phòng bếp rất rộng. Bên trong có ba bốn cái bếp, mỗi một bếp đều là loại có thể nấu hai nồi cùng lúc. Vị nam nhân trung niên này là đại sư phụ chuyên phụ trách nấu nướng của tòa tửu lâu này, còn rất có tiếng tăm. Lúc này đang thảo luận cùng với mấy lão tiên sinh kia một chút, không bao lâu sau đã đi tới phòng bếp.
May là mấy vị lão tiên sinh kia cũng đều là những người đã làm việc bếp núc cả nửa đời người, mỗi người đều có một tài nấu nướng cực tốt. Họ cũng không ngại nán lại ở trong phòng bếp, thế nên dứt khoát liên sai người kê một chiếc bàn vào trong phòng bếp.
Diệp ngũ muội đi tới đứng cạnh tấm thớt mà vẫn còn chút mù mờ chẳng hiểu ra sao, ánh mắt mong chờ tha thiết nhìn Diệp Gia.
Nhưng ngược lại thì Diệp Gia cũng không hề sợ hãi, thiên phú nấu nướng của Diệp ngũ muội tốt thế nào chính đầu lưỡi của Diệp Gia đã nếm ra được. Liễu Nguyên dán mắt nhìn Diệp ngũ muội một hồi, tiếp đó lặng lẽ tiến đến bên tai Diệp Gia nói: "Đệ muội, tại sao lại không phải là muội đi so?"
Liễu Nguyên biết Diệp Gia nấu ăn ngon, nấu các món về thịt thì lại càng là độc nhất vô nhị, món gà quay mà nàng làm khiến hắn ta thèm ăn tới mức đến tận hôm nay mà trong lòng vẫn còn nhớ mong mãi không thôi.
"Không cần." Diệp Gia liếc nhìn hắn ta một cái, ngược lại cũng không ngờ Liễu Nguyên còn có cái tính thích gây chuyện như vậy: "Ngũ muội nấu ngon hơn ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-348.html.]
Liễu Nguyên không khỏi nhướn mày.
Diệp Gia cũng lười nói với hắn ta, mà quay ra nói với Diệp ngũ muội: "Đệ Nương, trước kia ở nhà làm thế nào thì bây giờ muội cứ làm thế đó."
Kể từ khi đến bên cạnh Diệp Gia, quả thật là Diệp ngũ muội đã gặp được đủ loại chuyện mới lạ. Thế này nếu phải là người nhát gan một chút thì e là đã sớm bị dọa cho vỡ mật rồi. Nhưng có lẽ là vì Diệp ngũ muội còn nhỏ tuổi, vẫn còn có đôi phần ngốc nghếch mà lại rất to gan, năng lực thích nghi với mọi hoàn cảnh cũng vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần có người nhà làm chỗ dựa ở phía sau, cái gì nàng ấy cũng dám làm hết. Diệp Gia đã nói với nàng ấy như vậy rồi nên nàng ấy liền dứt khoát hạ quyết tâm cầm con d.a.o làm bếp lên.
Bọn họ là người từ bên ngoài tới, không có nguyên liệu nấu ăn, đương nhiên là phải dùng nguyên liệu của tửu lầu. Chỉ làm một món thịt mà thôi. Món sở trường của vị đại sư phụ chuyên phụ trách nấu ăn kia chính là thịt dê, thế nên lão ta lập tức cầm một miếng đùi dê tươi ngon lên,'cạch cạch" mấy tiếng chặt nó ra để nấu.
Diệp ngũ muội cũng không hề kinh sợ, lúc ở Chu gia nàng cũng đã nấu thịt dê nhiêu đến mức thành quen rồi. Món cay, món mặn, món hầm, món xào, nàng ấy đều biết làm hết.
Bỏ công sức ra chặt thịt "cach cạch cạch" mấy tiếng, Diệp ngũ muội lấy làm tiếc vì mình đã không giấu mấy quả ớt vào trong túi. Sớm biết chỉ ăn một bữa cơm thôi mà cũng phải so tài nấu nướng với người ta thế này thì nàng ấy nhất định sẽ mang hết những gia vị thường dùng ở nhà theo. Trong lòng nàng ấy thầm nghĩ như vậy, cuối cùng nàng ấy vẫn chọn làm món thịt dê hâm giống như vị đầu bếp kia. Lúc này thiên phú nấu nướng ngày thường vốn đã lấn át được cả Diệp Gia của Diệp ngũ muội kia đã biểu hiện ra ngoài một cách rõ ràng, đặc biệt thu hút ánh nhìn của người khác, cả hai người họ đều làm món thịt dê hầm, thời gian hoàn thành cũng tương đương nhau. Nhưng món thịt dê hầm kia của Diệp ngũ muội lại thơm hơn của vị đầu bếp nọ.
Vừa thơm lại vừa mềm, còn không hề có mùi vị gây gây của thịt dê. Gần như ngay khi hai món ăn được bưng lên bàn thì mấy lão tiên sinh kia đêu đã cho ra đáp án của mình.