Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 318
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:12:19
Lượt xem: 241
Diệp Tứ Muội cong mắt bỗng cười phá lên. Phải nói, giờ đây Tứ Muội cũng đã có chút trưởng thành. Giống khuôn mặt của Diệp Gia đến năm phần, so với Diệp Gia xinh đẹp đến mức làm người ta choáng ngợp thì tướng mạo của Tứ Muội có vẻ nhu hòa dịu dàng. Diệp Gia cảm thấy mình dạy cũng không tính là sai, tuy nói thời xưa địa vị nam nữ khác nhau một trời một vực, nhưng nắm quyền tài chính ở trong tay, ít nhiều cũng có tiếng nói hơn.
Nếu A Cửu không có ở đây, Dư thị lại đi ra sau nhặt củi. Diệp Gia bèn đi vào trong phòng thay quần áo dày, tự mình đi ra ngoài: "Tứ Muội, muội ở nhà trông coi nhà, nếu nương quay về thì nói với nương một tiếng, ta ra chỗ môi giới ở trên phố tìm thợ hồ."
Nói xong, Diệp Gia cầm một cái ô đi ra ngoài.
Không thể không nói, sau khi có tuyết lớn, trên đường phố hoàn toàn vắng vẻ. Rất hiếm thấy người đi ngoài đường, chợ sành cũng không mở. Cửa hàng dọc theo hai bên đường lại có mấy cửa hàng đang mở, nhưng phần lớn toàn là đóng cửa. Thời xưa giao thông không phát triển như đời sau, tuyết lớn chặn đường không dễ đi. Tiểu thương cũng không thể đi vào thị trấn trong thời tiết này, không có khách, cửa hàng đương nhiên cũng sẽ nghỉ.
Cũng may chỗ môi giới còn mở, chẳng qua chỉ mở một cánh cửa nhỏ, bên trong có hai người làm đang ngồi sưởi ấm bên cạnh chậu than.
Diệp Gia đi vào nói ra yêu cầu của mình, tiểu nhị sưởi ấm suy tư một lát rồi nói có thể tìm được người. Nhưng thời tiết này không tiện xuống nông thôn, nói thẳng là ba ngày sau sẽ gọi Diệp Gia lại đến một chuyến, đến lúc đó chắc chắn sẽ có thợ hồ tới nhận công việc.
"Không thể sớm hơn sao?" Diệp Gia muốn nhận dịp mấy ngày này không bận rộn, nhanh chóng làm giường lò cho xong: "Ta có thể cho nhiều tiên công hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-318.html.]
Tiểu nhị ở chỗ môi giới suy nghĩ một lát, cũng không nói gì khác. Diệp Gia trả nhiều tiền công thì tiền hoa hồng bọn họ kiếm được cũng nhiều hơn. Đã như vậy, chẳng thà đi đến nhà thợ hồ quen biết một chuyến. Hôm qua tuyết lớn, hôm nay chắc chắn đều ở nhà trú đông, tìm người cũng tiện.
"Vậy được, làm phiền ngươi chờ một lát, ta đi ra ngoài một chuyến."
Diệp Gia được mời vào trong nhà ngồi rất khách sáo. Tên tiểu nhị kia lấy hai cái túi bọc chân, mang theo mũ nỉ rồi vội vàng ra cửa. Chỉ chốc lát sau, đã có hai hán tử cường tráng mặt đen đi theo người môi giới đến. Trước khi đến người môi giới đã nói cho bọn họ nghe yêu cầu tuyển thợ của Diệp Gia, nên đương nhiên đều là người có thể ăn chén cơm này. Những thứ khác không cần phải nói, chỉ cần nói số tiên công là có thể đưa người về làm việc.
Thông thường mà nói, tiền công của thợ hồ trên thị trường là ba trăm đồng một lần. Kỹ thuật không tinh thông thì có thể rẻ hơn một nửa. Diệp Gia đang gấp, nói muốn cho bọn họ thêm tiền công do làm việc vào trời tuyết lớn, giá cả lại tăng thêm một trăm đồng. Với giá tiền này, hai hán tử đều kích động. Phía Diệp Gia còn chưa hỏi, bọn họ đã vội nói là có thể làm.
Đã như vậy, chuyện này cứ quyết định như thế.
Đến lúc đó Diệp Gia trả tiền công là trả cho người môi giới, rồi người môi giới trả lại cho thợ hồ. Phải nói, mức hoa hồng cũng rất ghê gớm, hoa hồng một lần là hai phân mười tiền công. Chẳng trách lại có câu không gian trá không phải nhà buôn, hoa hồng của người môi giới thật sự có hơi cao.
Tiền công là trả sau khi làm xong việc, hai hán tử trước tiên theo Diệp Gia trở vê.
Lúc Diệp Gia mang người về Chu gia, đúng lúc Dư thị mang theo mấy đứa nhỏ trở về. Hai tiểu tử Tôn Tuấn mỗi người cõng một bó lớn, tuổi không lớn nhưng cũng đã bắt đầu làm việc. Nhuy Tả Nhi cũng ôm một bó nhỏ, một lớn ba nhỏ cũng trở vê. Gặp Diệp Gia, Dư thị liếc nhìn hai người phía sau Diệp Gia. Còn chưa hỏi, Diệp Gia đã kể hết mọi chuyện: "Mùa đông trời lạnh, nên tìm người về làm giường lò."