Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 287

Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:58:12
Lượt xem: 259

Một ký rưỡi thịt bò nho nhỏ đã tốn gần một lượng bạc của nàng. Nàng cố tình lấy rất nhiều ớt thả vào bên trong, chuẩn bị làm một món thịt bò hâm cay. Nàng còn đang tất bật, A Cửu đã đứng bên ngoài, thò đầu vào nhìn một cái.

Diệp Gia tỉnh mắt, liếc cái đã nhìn thấy hắn ta. Vừa trông qua dáng vẻ của hắn ta thì biết ngay là có chuyện muốn nói, vừa lúc thịt bò đã hầm xong, vì thế Diệp bèn bảo Diệp ngũ muội trông nồi, còn mình thì lau tay đi ra: "Chúng ta ra nhà chính nói."

A Cửu liếc nhìn Chu Cảnh Sâm đang đi theo Diệp Gia, gật đầu một cái. Ba người bọn họ cùng nhau đi lên nhà chính.

Diệp Gia cũng gọi Dư thị tới, Dư thị bảo Nhuy Tả Nhi ra ngoài chơi, thoáng suy tư trong chốc lát rồi mới đi ra ngồi xuống.

A Cửu nói cho mọi người Chu gia tình hình của chuyến đi đến Luân Đài của mình một lượt, dưa lạnh ở đây thật sự không dễ bán. Nhưng ở Luân Đài có rất nhiều người biết nhìn hàng. Đặc biệt là phủ đệ của một số tướng lĩnh, nghe nói những quả dưa này là dưa cống phẩm, và có rất nhiêu người muốn chúng.

Giá cả đưa ra cũng rất cao, A Cửu so sánh giá mà vài người đưa ra, cuối cùng lựa chọn gửi tất cả đến đại đô hộ phủ. Có nhiều dưa như vậy mà cũng không cân, quản gia của đại đô hộ phủ trực tiếp đưa một rương bạc, thẳng thừng nói rằng đại đô hộ phủ sẽ lấy hết số dưa.

A Cửu không dám mang cả rương về, chỉ đổi thành ngân phiếu cầm theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-287.html.]

Bấy giờ, trong ánh nhìn của mọi người trong nhà, hắn ta lấy một xếp ngân phiếu ra từ trong n.g.ự.c áo. Ba trăm lượng, một ngân phiếu từ ngân trang Hối Phong. Ngân trang Hối Phong là một ngân trang lớn được tất cả các châu ở phía Bắc và phía Nam của Đại Yến công nhận, cam ngân phiếu tới bất cứ ngân trang Hối Phong nào cũng có thể đổi được tiên mặt. Bốn xe dưa được đổi được ba trăm lượng, chuyện này vừa nằm trong dự tính mà vừa rất bất ngờ.

"Tỷ, quản gia của đại đô hộ phủ đã trực tiếp đưa cho ta xấp ngân phiếu này. Có thể đổi ngân phiếu của ngân trang Hối Phong ở bất cứ mọi nơi." A Cửu giải thích về ngân trang Hối Phong cho Diệp Gia nghe, sợ Diệp Gia không biết ngân trăng này nên đã nói hết sức chỉ tiết.

Diệp Gia nghe hiểu, tất nhiên nàng cũng đã biết về ngân phiếu: "Nói là trích lại cho ngươi một phần, không thể ít đi được. Còn nhóm thủ hạ của đệ, lần này có bao nhiêu người đi giao hàng, cho tôi ta một con số. Hôm nay ta sẽ thanh toán tiền công rõ ràng, cũng tránh để mọi người phải chờ."

Chắc chắn không bao giờ được khất nợ tiền công, Diệp Gia vẫn luôn hiểu rõ, nếu lần này thanh toán nhanh lẹ thì lần tới cũng sẽ dễ tìm người làm việc hơn.

A Cửu cũng không từ chối không cần trả, trên đường trở ve lúc nay hắn ta đã suy nghĩ một lúc. Trước đây, hắn ta thường vận chuyển lông thú vào Trung Nguyên, cũng làm nghề mua bán. Mặc dù không được chính quy như đại thương đội hay tiêu khách đội, nhưng vẫn làm những công việc giống nhau. A Cửu không tránh khỏi tự hỏi, từ nay về sau Diệp Gia sẽ làm ăn buôn bán lớn, có phải cũng sẽ vận chuyển hàng hóa đến Trung Nguyên không, hoặc là cần phải đến Trung Nguyên mua hàng chẳng hạn? Nếu vậy, hắn ta có thể đảm nhận phần công việc này.

Nhưng trong lòng hắn ta nghĩ đến đây, phía Diệp Gia cũng phải có ý định đó mới được.

Trước tiên Diệp Gia tính tiên lương cho người giao hàng, sau đó mới trích một phần lợi nhuận cho A Cửu. Huynh đệ phải tính toán rõ ràng, số tiền phải trả thì Diệp Gia sẽ không tham.

Tất nhiên, Dư thị không có ý kiến gì với điều này, xưa này Gia Nương vẫn luôn làm việc hợp lý thỏa đáng. Nàng đã bận bịu với chuyện làm ăn này bao lâu nay, tất nhiên mọi chuyện cũng do nàng phụ trách.

Loading...