Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 285
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:57:31
Lượt xem: 272
Hình ta thu hết lại vẻ phóng khoáng ngông nghênh của mình lại, gương mặt đơ ra, trưng ra nét ngượng đến không cười nổi cực kỳ hiếm thấy.
Khu cảnh sâm liếc mắt nhìn hắn ta một cái, không buồn nói mấy lời thả đá xuống giếng. Liệu nguyên quá kiêu ngạo, người trẻ tuổi có thói kiêu ngạo cũng không phải chuyện gì xấu, nhưng ngạo mạn khinh người thì cũng chẳng phải việc tốt đẹp: "Làm vậy không phải là để ngươi mở mắt nhìn rõ hiện thực sao? Núi cao còn có núi cao hơn."
Liễu Nguyên mím môi không nói lời nào. Những lời của Chu Cảnh Sâm giống hệt cái tát vả thẳng vào mặt một kẻ luôn tự cho mình là đúng như hắn ta.
Cuối cùng, Thẩm Hải vẫn không chặn được Oghuz. Người của Oghuz đã phát hiện ra mỏ tằng thanh phía núi hồng. Sau đó bọn chúng còn trục xuất toàn bộ người của Thẩm Hải, cả mỏ núi đã bị người của ô cổ 4 canh giữ. Khác với Thẩm Hải lặng im không một tiếng động sợ bị người ta phát hiện, ô cổ 4 quang minh chính đại hơn nhiều. Hiện giờ hắn ta là quan lớn nhất huyện Kashgar, áp đảo Thẩm Hải hoàn toàn.
Có lẽ, nếu Thẩm Hải dám điều động binh lính ở nơi đóng quân giam Oghuz lại thì còn có cách ngăn cản Oghuz chiếm đoạt. Nhưng Thẩm Hải có thể kéo bè kết phái bằng mặt không bằng lòng, song lại hoàn toàn không thể mang binh đi đánh giặc được. Mấy năm nay Thẩm gia làm thổ bá vương ở địa phương, bản thân Thẩm Hải lại keo kiệt tham lam, rất ít người đóng quân để hắn ta sử dụng. Đại đa số mọi người vừa nhìn thấy xu hướng thay đổi, lập tức đảo qua phía Oghuz. Có những người sợ Thẩm Hải phản công, có nhược điểm trong tay Thẩm Hải, bèn dứt khoát phơi bày những tội trạng Thẩm Hải đã làm mấy năm nay ra ngoài.
Chuyện này có một thì có hai, một người bán đứng rồi, người sau cũng bán đứng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-285.html.]
Thẩm Hải trấn thủ biên cương suốt mười sáu năm, tham ô biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt của nhân dân. Con cháu Thẩm gia cưỡng đoạt cô nương nhà lành ở địa phương về làm thiếp, người Thẩm gia xem mạng người như cỏ rác. Thậm chí cả những chuyện như dung túng cho mã phỉ cướp bóc thương đội qua lại, tập kích thôn trang phụ cận, cũng đều có bút tích của hắn ta. Từng việc, từng việc nhỏ dần bị vạch trân, Thẩm gia đã hoàn toàn bị lật đổ.
Cái gọi là giậu đổ bìm leo, Thẩm Hải ngày xưa có lực uy h.i.ế.p bao nhiêu, hiện giờ đã có bấy nhiêu người sau lưng giẫm lên hắn ta.
Những tin đồn mà Oghuz đã điều tra trước đó, giờ đây cũng đã được các nhân chứng xác nhận. Nhưng vậy thôi thì vẫn chưa đủ để khiến Thẩm Hải phải trả giá thật đắt, nếu muốn định tội Thẩm Hải, phải có vật chứng thực tế. Chu Cảnh Sâm không giao sổ sách trong tay ra. Từ đầu đến cuối trong chuyện quan trên đánh cờ này, hắn chỉ đứng bên ngoài, tỏ ra hoàn toàn không biết gì cả. Khi Oghuz đi tìm chứng cứ cấu kết của Thẩm Hải khắp nơi, Chu Cảnh Sâm đã đi đến hồ nhỏ phía sau trại huấn luyện rửa mặt sạch sẽ, vê nhà dùng cơm như thường lệ.
Khi anh ta đến cửa nhà thì vừa vặn đụng phải A Cửu từ bên ngoài trở vê. Hai người gật đầu chào hỏi từ đằng xa, một trước một sau tiến vào sân.
Đảo mắt một cái, nửa tháng đã trôi qua, qua mùng một tháng mười, lá rụng cỏ mọc, thời tiết dần trở lạnh.
Lúc bọn họ trở về, Diệp Gia đang cùng Dư thị mài bột đậu tắm trong viện từ. Tháng mười, xà phòng thơm được gửi đi, cửa hàng son phấn Linh Lung bổ sung thêm lượng hàng. Ban đầu đã xác định là một trăm năm mươi bánh, giờ lại biến thành ba trăm bánh. Ba loại hương thơm, mỗi loại một trăm bánh. Giá cả vẫn là giá đã thỏa thuận trên khế thư, được ba trăm sáu mươi lượng bạc. Ngõ Lê Hoa bên kia muốn hai trăm bốn mươi bánh, theo giá bán lẻ thì đã kiếm được hơn bốn trăm lượng. Lần này bán xà phòng thơm kiếm được tổng cộng gần tám trăm lượng. Cộng thêm hơn một ngàn một trăm lượng ban đầu, trong tay Diệp Gia đã có một ngàn chín trăm lượng bạc.