Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 276
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:53:56
Lượt xem: 268
Đương nhiên A Cửu hiểu rõ điều này, tuổi của hắn ta không lớn lắm, nhưng loại chuyện này lại làm rất nhiều lần: "Tỷ tỷ yên tâm, nhất định ta sẽ thay tỷ lo liệu chuyện này."
Nếu A Cửu đã nói việc này rất cấp bách, cho nên Diệp Gia vội vàng cho người đi thu dưa. Hậu viện mới có hơn một mẫu đất, dưa hấu chỉ hơn hai phần đất, dưa lưới cũng chỉ hơn một phần, kỳ thật dưa không tính là nhiều. Ông Tôn dẫn theo hai cháu trai, một canh giờ đã hái hết.
"Được rồi, trước tiên xếp dưa ở góc phòng, đợi buổi tối đoàn xe la sẽ đến đây."
Nếu A Cửu đã sắp xếp xong mọi việc, Diệp Gia an tâm: "Ngươi yên tâm, tỷ sẽ không bảo ngươi làm việc vô ích. Ngươi giúp tỷ bán đi, giá dưa này ngươi sẽ lấy được lợi nhuận, giá bán càng cao thì thu lợi càng cao. Ngươi cứ yên tâm Viện Nương bên này, chúng ta sẽ chăm sóc tốt"
Khi Diệp Gia nói lời này, lập tức mặt mày A Cửu rạng rỡ. Hắn ta vốn định nói mình không cần tiên, nhưng Diệp Gia kiên quyết, hắn ta cũng chỉ có thể ghi nhớ tình cảm này.
"Được rồi, ngươi có thể đi và dành nhiều thời gian hơn với Viện Nương.' Dưa vừa được hái xong, hậu viện dường như trống rỗng. Diệp Gia nghĩ ngày mai còn phải buôn bán, trở về lại tiếp tục rửa ruột heo. Bởi vì có một ngày nghỉ ngơi, tất cả mọi người ngoại trừ Liễu Nguyên đều có vẻ thích ăn. Cũng không biết những người khác trong thị trấn cảm thấy thế nào khi ăn nó nữa. Diệp Gia dựa vào sự tự tin, quyết định kho ba nồi thử xem.
Khi nàng từ hậu viện trở vê, Diệp ngũ muội đã cho thịt đầu heo và thịt ba chỉ vào nồi để kho. Nàng ấy đang nhào bột bên cạnh, lát nữa sẽ chiên thành bánh rán giòn. Sau khi Diệp Gia toàn quyền giao cho nàng ấy thì không còn phải lo lắng nữa, nhìn thấy khói bốc lên từ trong nồi, Diệp Gia cân nhắc có nên chuẩn bị hai cái bếp không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-276.html.]
"Một cái hình như không đủ dùng. Đến khi chúng ta thật sự bận rộn, rất nhiêu thứ phải chờ." Diệp Gia đi một vòng quanh nhà bếp, cảm thấy việc đặt thêm một chiếc bếp khác có vẻ không thực tế lắm. Không gian nhà bếp tuy không nhỏ, nhưng cũng không đủ rộng để chứa thêm một cái bếp. Hơn nữa, khi đốt hai bếp thì vị trí của ống khói cũng phải thay đổi. Nếu muốn tăng số lượng, phải xây lại bếp hiện tại, thay bằng bếp hai nồi.
"Muốn xây lại cần tốn bao nhiêu chi phí và công sức?" Dư thị không biết nhiều về điều này, nhưng bà ấy cảm thấy như vậy là không đủ dùng. Tựa như thịt và lòng, phải để trong nồi riêng, không thể nấu chung được, mất rất nhiều thời gian. Đốt lửa cũng bỏ dở củi lửa: "Nếu không mất thời gian quá, chúng ta xây lại bếp đi."
"Trong một ngày có thể làm được." Diệp Gia cảm thấy khả thi, nếu không cứ chờ đợi hết nồi này đến nồi khác thì quá lãng phí củi lửa: "Ngày mai con sẽ tìm người đến xây."
Đang lúc nói chuyện thì trời cũng đã muộn. Muốn xay được trăm cân tảo đậu không phải dễ, dùng cối xay bằng đá phải mất từ ba đến năm ngày. Chỉ có điều, xà phòng thơm phải được làm ra càng sớm càng tốt, nếu không thì khi lô hàng này được gửi đi, tháng sau sẽ không có tin tức.
"Hôm nay trước tiên cứ như vậy đi, dọn dẹp một chút, lát nữa phải nấu cơm."
Gần đến buổi tối, A Cửu cùng một nhóm người từ phía đông đến đây. Bốn năm chiếc xe la xếp thành hàng dài, đến trước sân Chu gia thì dừng lại ở đó. Đi cùng A Cửu còn có bốn năm người trẻ tuổi mang ít nhiêu huyết thống ngoại lai. Vừa bước vào sân đã thấy người trong nhà toàn là nữ tử, vô cùng xinh đẹp. Dư thị tuy đã lớn tuổi nhưng nét duyên dáng vẫn còn đó, nhưng đôi mắt có phần không che giấu được.
Một người trong số họ liếc nhìn Diệp Gia vài lần thì đã bị ánh mắt sắc bén của A Cửu dọa cho sợ hãi. A Cửu trước mặt người của Chu gia trông có vẻ ngượng ngùng, khi đối mặt với những người này, Diệp Gia mới nhận ra tính tình hung dữ của hắn ta.