Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 256

Cập nhật lúc: 2024-08-01 17:26:02
Lượt xem: 269

Diệp Gia: "... Thật ra cũng không đến nỗi, ta có thể bổ lên bụng chàng."

Diệp Gia bị bắt ôm hắn, hai má không nhịn được ửng hồng. Nhưng vẫn căng mặt, vác theo một tên lớn xác như thế khóa cửa lại. Rồi mới nửa ôm nửa lôi dẫn người từng bước một lảo đảo đẩy đại môn ra, rồi đóng lại.

Đẩy ra cửa phòng, lại đóng cửa phòng.

Dư thị không biết dậy từ lúc nào đã đứng bên giường nhìn như thế, trơ mắt nhìn cửa phòng đóng lại sau đó vui rạo rực nói với Diệp ngũ muội: "Ngủ ngủ ngủ! Đều đi ngủ! Tối nay cho dù trời có rớt d.a.o nhỏ cũng đừng đi ra ngoài quấy rầy căn phòng kial"

Diệp Gia đỡ người vào nhà, bộ dáng này của hắn cũng ngồi không được, dứt khoát đỡ người lên giường.

Vừa ngã lên trên giường, hắn rất nhu thuận lăn một vòng vào trong, sau đó nằm đó bất động. Diệp Gia khoá cửa phòng, nhìn dáng vẻ này của hắn cũng không có cách kéo người xuống đất. Nghĩ nếu uống rượu rồi thì cứ chấp nhận một đêm như thế, ngày mai nói sau. Vừa định cởi giày ngồi lên đã nhìn thấy Chu Cảnh Sâm ngủ say như c.h.ế.t tự tay chỉnh gối đầu thẳng lại.

Động tác cởi giày của nàng dừng lại, nheo mắt.

Trong không khí tràn ngập mùi rượu thoang thoảng, gió đêm thổi xuyên qua khung cửa sổ mở tung vào phòng, mang theo cả mùi cây cỏ nhàn nhạt ở trong viện.

Diệp Gia híp mắt nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường không nhúc nhích, mái tóc của hắn xõa tung, một nửa trải trên gối đầu. Hắn hơi nhíu mày như đang cố kìm nén sự tức giận. Diệp Gia nhanh chóng bước lên định chạm vào má hắn, thế nhưng hắn lại ngoảnh mặt làm ngơ, cứ như người vừa chống đầu gối ban nấy là ảo giác của người khác. Thế là nàng lại đi đôi giày đang định cởi ra, rồi đứng dậy mở cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-256.html.]

Phía Tây phòng yên tĩnh như chẳng có người, cửa ngoài đóng chặt, trong phòng không có bất cứ tiếng động nào.

Khi đi ngang qua đó, Diệp Gia còn liếc nhìn, trong lòng cảm thấy kỳ lạ sao tối nay Dư thị lại ngủ say như c.h.ế.t vậy? Nhưng nàng cũng không tìm hiểu kỹ càng mà mở cửa gian nhà chính rồi đi đến nhà bếp, dùng nguyên liệu có sẵn để nấu một bát canh giải rượu. Vừa hay lúc ấy, nàng lại nhìn thấy trong giỏ có một ít thịt lợn và rau mùi cắt sẵn để cho ngày mai. Diệp Gia ngẫm lại rồi bốc một nắm cho vào nồi canh, sau đó bỏ thêm cả nửa bát dấm nhỏ.

Nàng cúi xuống ngửi bát canh có mùi chua, rồi im lặng mang về phòng.

Người trên giường nhắm chặt mắt, tiếng hít thở đều đều, giữ nguyên tư thế như khi nàng rời đi, tuy nhiên trông dáng vẻ lại có gì đó khang khác. Diệp Gia bước đến hỏi nhỏ: "Tướng công? Tướng công? Chàng uống say rồi à?" Nàng gọi mấy lần cũng không có ai trả lời, chỉ khi đến gần mới có thể nghe thấy tiếng nói khe khẽ như nói mê của nam nhân kia. Cơ thể cao lớn bị Diệp Gia đẩy tận mấy lần, một lúc lâu sau mới có thể lật lại.

Hắn từ từ mở đôi mắt ướt at nói với Diệp Gia, âm thanh vừa khe khẽ lại vừa am ừ: “Ta không say."... Người uống say hay có đều bảo mình không say, không sao.

Nàng gật đầu. Cố gắng hết sức đỡ hắn dậy, rồi để đầu hắn tựa vào vai mình: "Ha miệng, ta mới nấu cho chàng một bát canh giải rượu, chàng uống một chút đi."

Nói rồi, nàng múc một thìa cháo rau mùi dấm chua đưa đến bên miệng hắn.

Diệp Gia dám đảm bảo, khi mùi dấm nồng nặc kia vừa xuất hiện, nàng thấy gương mặt người này hơi co quấắp, rồi thoắt cái đã biến mất. Diệp Gia híp mắt, nụ cười trên khóe miệng trở nên hiền lành. Nàng đoán, đã diễn trò đến mức này, giờ hắn chỉ có thể giả vờ giơ tay đẩy cái bát ra. Tuy nhiên sao Diệp Gia có thể để hắn đẩy bát? Buồn cười!

Nàng bóp cằm, bất chấp việc hắn đẩy ra hay định nói gì đó, rồi tống thẳng một thìa cháo dấm vào miệng hắn.

Chu Cảnh Sâm bị bắt uống nửa bát cháo giải rượu rau mùi kèm giấm, suýt chút nữa đã chua đến bật khóc.

Loading...