Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 230
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:30:20
Lượt xem: 264
Nói mới nhớ, lúc trước hai con dê mà Diệp Gia đã lớn, hồi tháng bảy Diệp Gia bỗng nhiên phát hiện bụng của con dê mẹ trong đó đã lớn. Mắt thấy bụng phình ra, cũng dần căng sữa. Diệp Gia vốn dĩ nuôi dê là để ăn, hiện giờ nuôi lâu lại không nỡ động đến hai con dê đó.
Bởi vì sân cũng khá lớn, gà trong nhà đều được nuôi thả. Chỉ cân trông chừng không cho mấy con gà đó ra sân sau ăn rau thì sân trước để cho gà chạy khắp nơi. Diệp Gia ở sau bếp nhìn ra đám gà đang nhàn nhã mổ cỏ ở trong sân, bỗng chốc không biết nên bắt như thế nào.
Là nàng vô dụng, đã ở đây lâu rồi mà chưa có học cách g.i.ế.c gà. Diệp ngũ muội thấy nàng sững sờ nhìn chằm chằm vào gà ở khắp sân, không khỏi hỏi nàng: "Tỷ đang nhìn gì vậy?"
"Tỷ phu muội đã về, buổi trưa tỷ muốn làm con gà."
Diệp ngũ muội chớp chớp mắt với vẻ không hiểu, nàng làm gà thì làm đi, cứ đứng nhìn là sao chứ.
Diệp Gia hít mũi, quay đầu nhìn về phía nàng ấy: "Tiểu Ngũ biết làm gà không?"
Đôi mắt của Diệp ngũ muội dần mở to ra, ngược lại không ngờ tam tỷ nhà mình cứ đứng đó nhìn cả buổi là vì không biết làm gà. Nàng ấy thấy hơi buồn cười nhưng lại cảm thấy không nên cười. Cẩn thận ngẫm lại, ngày xưa Tam tỷ ở nhà cũng không làm việc nhà nhiều như vậy. Vì thế gật gật đầu, buông đũa bước tới, nhanh tay lẹ mắt bắt một con gà trống lớn: "Con này được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-230.html.]
Gà mái là dùng để đẻ trứng, gà trống ngoại trừ gáy rất ầm ï, cũng chỉ còn có tác dụng g.i.ế.c ăn thịt.
Diệp Gia gật gật đầu, nhìn Diệp ngũ muội xách theo con gà trống đang giấy giụa đến bên cạnh giếng. Quay đầu hỏi xin Diệp Gia một con dao, ngồi xổm xuống bên cạnh tiện tay vặt vài cái lông ở trên cổ gà, sau đó cắt một phát dứt khoát, hứng m.á.u gà được một bát nhỏ rồi g.i.ế.c con gà đó. Chân lông cũng rất lưu loát, vừa rồi nấu nước cho Chu Cảnh Sâm tắm còn thừa một ít, múc nước nóng lại đây là có thể chần: "Tỷ, tỷ định làm món gì với gà? Gà kho sao?"
Khoảng thời gian này ở Chu gia, Diệp Gia luôn nấu đồ ăn ngon, khiến việc mỗi ngày nấu món gì đã trở thành niềm trông mong của Diệp ngũ muội. Giờ đây chỉ cần sau bếp có bóng dáng của Diệp Gia thì nàng ấy sẽ vô thức chờ đợi, nước miếng trong miệng tràn ra: "Gà tỷ làm món gì cũng đều ngon."
Diệp Gia cười híp mắt, vừa định nói lát nữa sẽ làm gà nướng khoai môn, bỗng ngẩng đầu lên thấy Chu Cảnh Sâm còn dính hơi nước từ trong nhà đi ra.
Hắn thật sự ra nắng mà không đen. Mùa nóng bôn ba ở bên ngoài ba tháng, mà tắm rửa xong vẫn thấy trắng. Gương mặt đẹp de bị nước làm ướt, mang đến cảm giác trong suốt. Đôi môi hắn cực đỏ, đường nét gọn gàng lưu loát. Mái tóc đen dính nước có chút ướt át rũ xuống bên vai, vẻ lạnh lùng hờ hững trên gương mặt lập tức biến thành vẻ dịu dàng khi chạm vào ánh mắt của Diệp Gia. Nhưng dù vậy, Diệp ngũ muội vẫn có chút sợ hắn.
Điêu này cũng khiến Diệp Gia thấy hơi bất ngờ, người bình thường nhìn thấy Chu Cảnh Sâm đều sẽ cảm thấy hắn là người nho nhã phép tắc. Nếu hắn đã chịu hạ mình thì với ai cũng có thể nói được vài câu. Theo lý thì phải là kiểu lấy được lòng các cô nương nhất nhưng từ lần đầu Diệp ngũ muội gặp Chu Cảnh Sâm cho đến nay cũng không dám nói chuyện với tỷ phu này. Mỗi lần đều đi đường vòng, thấy người cũng không dám ngẩng đầu.
Lúc trước Diệp Gia còn không chú ý, sau khi đã thân thiết, có lân nghe Diệp ngũ muội nói thì trong lòng cũng thấy thật kỳ lạ. Hỏi thì nàng ấy đáp lại một câu: "Cảm giác tỷ phu là người có trái tim rất cứng rắn."... Trái tim rất cứng rắn sao?
Ngẩng đầu nhìn người từ trong nhà đi ra, gương mặt của nam nhân trẻ tuổi nhuộm ý cười nhàn nhạt, không hề nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng cứng rắn.