Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 140
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:58:05
Lượt xem: 335
Lá lách heo tất nhiên phải càng mới càng tốt, dù sao xà bông thơm có tác dụng nhiều ít quyết định ở vật bài tiết bên trong lá lách. Đã muộn như vậy, trở vê cũng không làm được. Bỏ qua một ngày, đến mai sợ là không có hiệu quả tốt như vậy.
Trên trấn chỉ còn lại một cửa hàng thịt, đồ te mỗi ngày g.i.ế.c hai đến ba con heo, Diệp Gia muốn năm cái lá lách heo cũng hơi khó. Đồ tể biết được Diệp Gia mua chút nội tạng heo về ăn, thật sự không cảm thấy kỳ quái.
"Ngày mai ta g.i.ế.c ba con heo, có thể cho ngươi ba cái lá lách." Đồ tiền kiếm được của Diệp Gia không ít tiền, hai người cực kì thân, nghe nói nàng cần cũng chỉ có thể nghĩ cách một chút: "Nếu không ngày mai chạng vạng tối các ngươi đến tìm ta, ta đến ông chủ Lý kiếm cho ngươi hai cái nữa."
Nghe hắn ta nói như vậy, Diệp Gia tất nhiên đồng ý.
Mang theo đồ về đến nhà, đúng lúc ở đầu thôn gặp được ông Tôn chở hai cháu trai. Cả nhà thật xa nhìn thấy Diệp Gia nhanh chóng dừng xe lại. Nhìn thấy Diệp Gia cầm đồ trên tay, nhanh chóng giúp nàng nâng lên trên xe: Ta đúng là mặt dày mà.”
Hai đứa cháu trai của ông Tôn cũng rất nghe lời, ông Tôn bảo chào người là chào người.
Diệp Gia đáp lại, lại mở một bọc quả điểm tâm ra, cho hai người mỗi người một cái. Hai người vốn không dám nhận, mắt nhìn Ông Tôn thấy ông ấy gật đầu mới nhận lấy, cháu trai lớn của Tôn gia đã quen từ trước, khách sáo cảm ơn Diệp Gia. Diệp Gia sờ lên đầu đứa lớn, trẻ con vẫn rất thú vị, khuôn mặt hồng hồng cúi đầu xuống.
Đến cổng nhà, Diệp Gia để Dư thị xách đồ về, thả hai đứa trẻ xuống. Để ông Tôn đánh xe đưa nàng đến Quách gia kiều một chuyến.
Ông Tôn cũng không hỏi nhiều, lúc trước Diệp Gia bao xe của ông ấy cũng đã nói, Chu gia có việc ông ấy nhất định phải đưa. Đi tới Quách gia kiêu không tính là quá xa, xe bò cũng đi nhanh, đi hai nén nhang. Diệp Gia đến Quách gia kiều tùy tiện kéo người trong thôn lại hỏi Quách Hoài. Chuyện này chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, tìm người mà thôi. Ai ngờ nàng vừa nhắc đến Quách Hoài, sắc mặt phụ nhân bị kéo lại lập tức trở nên cổ quái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-140.html.]
Phụ nhân kia nhìn chằm chằm Diệp Gia hồi lâu, ánh mắt đó giống như Diệp Gia là đồ dan. Nhưng mà vẫn chỉ đường cho Diệp Gia.
Đợi đến khi xe bò đi đến nhà Quách Hoài, Diệp Gia mới mơ hồ hiểu được ánh mắt của phụ nhân kia nhìn nàng là có ý gì. Nhà Quách Hoài rách nát giống như một ngôi nhà bỏ hoang sắp sập bất cứ lúc nào. Trong sân đầy những khúc gỗ mục nát. Nhiều loại nấm có màu sắc rực rỡ mọc lên từ những khoảng trống trên cọc gỗ. Trong sân có thể thấy cỏ dại khắp nơi và có mùi lạ.
Quách Hoài đang ở ngay trong sân, ngồi xổm ở bên cạnh một cái vạc đá chơi đùa một gốc cây trông cổ quái. Cầm cái bầu trong tay, đang tưới nước lên trên cây. Nghe thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt quái dị của Diệp Gia.
Hắn ta vuốt vuốt râu ria thưa thớt, mỉm cười: "Đệ muội tại sao lại tới đây?"
Diệp Gia thu hồi ánh mắt quan sát xung quanh, chỉ thuật lại lời nói của Chu Cảnh sâm cho Quách Hoài nghe.
Quách Hoài nghe xong sắc mặt thay đổi, rồi sau đó lại khôi phục lại nụ cười trên mặt. Gật gật đầu, mời Diệp Gia vào nhà uống trà.
Diệp Gia nhìn ngôi nhà đang lắc lư trong mưa gió, nuốt lời từ chối đã tới miệng xuống. Mặc dù không biết rõ nội tình của Quách Hoài như thế nào, nhưng có thể liên quan đến Chu Cảnh Sâm, sau này được lưu danh vào sách, chắc là một người tài giỏi có tính tình kỳ quái.
Nước trà tất nhiên cũng không phải loại trà ngon gì, chỉ là hai củ trà ngâm trong nước thường, thậm chí không có mùi vị gì. .
Diệp Gia uống nửa bát, truyền lời lại xong định rời đi. Đi tới cửa, khóe mắt Diệp Gia liếc mắt nhìn thấy một tấm cờ hiệu mà hắn ta tùy ý đặt ở bên cạnh cửa.