Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 130

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:54:34
Lượt xem: 433

Tính toán như thế thật ra cũng kiếm được không ít. Sau đó phát hiện, Diệp Gia ý thức được mình bán bánh đắt. Cũng may mà nàng dùng đều là nguyên liệu tốt, trứng gà, dầu, bột mì đều là đồ ăn ngon người ta sẽ không ăn được hàng ngày, nếu không sợ là không bán được.

Hai người ngôi xe trở về, ông Tôn còn phải đánh xe vê. Nhà ông Tôn có hai cháu trai một đứa bốn tuổi một đứa sáu tuổi. Đứa lớn mặc dù có thể làm cơm, nhưng ông Tôn thương hai đứa trẻ không có phụ mẫu nuôi, nên cực kì thương yêu.

Ông Tôn vừa đi, Dư thị đã đi ngâm hai cái đầu heo vào trong chậu. Cái giá đỡ gỗ mượn hôm qua phải dùng thêm hai ngày nữa, ngày mai giá đỡ mới mới được làm xong.

Cái cân thì đã mua nên trả lại cái đã mượn dùng trước.

Hôm qua Diệp Gia xử lý cái đầu heo này như thế nào, Dư thị ở ngay bên cạnh quan sát, nên tất nhiên cũng nhớ rõ.

Hai người mang đồ đạc vào nhà, Diệp Gia vào bếp nấu cơm. Dư thị đi ra sân sau cắt một nắm rau hẹ, ngâm vào trong chậu. Lại quay đầu xử lý đầu heo. Trong nhà có hai người lớn và một đứa trẻ, nấu cơm không cần quá cầu kì. Diệp Gia suy nghĩ trời nóng nực, dứt khoát dùng phần nước cặn còn lại làm món mì lạnh. Ba cân thịt cổ heo còn lại nàng xử lý một chút, hâm thịt kho tàu ăn.

Bên này đang bận rộn, ngoài sân lại có người đến. Diệp Thanh Giang biết Chu gia bày quầy bán hàng trên trấn, biết là dọn sạp hàng sợ là đến buổi trưa. Đặc biệt canh giờ này để tới, đứng ở bên ngoài sân thật xa chào hỏi Dư thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-130.html.]

Lần trước Dư thị mới gặp Diệp Thanh Giang, không quen người Diệp gia, chỉ khách sáo chào hỏi mời người vào nhà.

Diệp Gia lau tay đi tới, Diệp Thanh Giang mới nói ba ngày sau là ngày xuất giá của Diệp tứ muội. Hôn sự của Diệp Viện và A Cửu bởi vì A Cửu dễ nói chuyện, nên Diệp đồng sinh đã nhúng tay vào, cứ thế làm khổ hai tháng cuối cùng mới để nữ nhi xuất giá. Nghe nói sau màn náo loạn, Diệp đồng sinh vì thể diện, nói một xe ngựa vật hoang mà A Cửu kéo tới không tính, còn đặc biệt đòi hỏi A Cửu mười lượng bạc sính lễ.

Nghe thấy lời này Diệp Gia có chút không nói nên lời, hơn nửa ngày mới mở miệng: "Tứ muội phu kia cũng cho?"

"Sao có thể không cho?" Diệp Thanh Giang lại không cảm thấy cho sính lễ là sai, nhấp một ngụm trà lại tiếp tục nói: "Diệp gia gửi nữ nhi đi đàng hoàng, tứ muội xinh đẹp hiền dịu như vậy, sính lễ nghiêm túc tất nhiên không thiếu được khoản này. Hơn nữa, một người độc thân như tứ muội phu không hiểu phép tắc, lúc trước muội xuất giá, thế nhưng là ba mươi lượng sính lễ. Tứ muội chỉ cần mười lượng, đã là cha khách sáo rồi."

Diệp Gia cảm thấy Diệp đồng sinh này làm việc thật thú vị, vô liêm sỉ, lại còn công khai ghi giá mấy đứa con gái. Mười lượng bạc sính lễ vẫn tính là ít? "Tứ muội không nói gì sao?" Diệp Gia vì nể tình việc mình chiếm thân thể của nguyên chủ mới ra tay giúp đỡ nhà mẹ đẻ nàng một lần, nếu không, nàng thực sự không muốn có liên quan đến Diệp gia. Nghĩ đến Diệp tứ muội, nàng cũng nhiều lời hỏi một câu: "Trong nhà định cho tứ muội mang bao nhiêu của hồi môn đi?"

Diệp Thanh Giang sửng sốt một chút, nước trà trong miệng sặc trong cổ họng, không nói được.

Diệp Gia thấy rõ. Đây chính là không ngần ngại đòi sính lễ, nhưng lại cực kì keo kiệt không cho của hồi môn. Giống như nguyên chủ xuất giá lúc trước, đòi ba mươi lượng sính lễ, nguyên chủ ngoại trừ mấy bộ y phục và đồ trang sức Trình Phong tặng, một đồng tiền cũng không mang về. Những lời khác Diệp Gia cũng lười nói, nói chuyện với những người này cũng chỉ tốn nước bọt. Diệp Gia gật gật đầu, cũng chỉ nói một câu: "Ta biết rồi, hôm đó ta sẽ trở về sớm giúp một tay.'

Diệp Thanh Giang trước kia thấy có vẻ là người tốt, bây giờ xem ra Diệp Trương thị mắng hắn ta cũng không phải là không đúng.

Loading...