Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:51:23
Lượt xem: 251
Diệp Gia còn muốn nói tiếp, người làm này đã mất kiên nhẫn, quay đầu tiến vào cửa hàng, không thèm để ý Diệp Gia.
Diệp Gia nhíu mày thật chặt, ý thức được mình ăn mặc không lịch sự. có câu nói kính quần áo trước kính người sau, là nàng sơ sót.
Nàng đang suy nghĩ xem phải xử lý như thế nào, có nên thay y phục rồi buổi chiều lại đến một chuyến không. Phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi đầy ngạc nhiên, giọng nói trâm thấp thô kệch còn rất dễ nhớ, Diệp Gia không quay đầu lại cũng biết được là ai: "Gia nhị, nàng lên trấn rồi sao?"
Diệp Gia ôm gói hàng quay đầu lại, Trình Phong đi theo mấy thiếu niên trạc tuổi đứng ở giữa đường đi, hai mắt sáng long lanh nhìn nàng.
Không biết từ chỗ nào đến, cả người toàn là mồ hôi.
Cửa hàng son phấn này không lớn, bên trong vừa nhìn đã có thể nhìn thấy hất.
Tên người làm dỡ tấm biển đóng cửa xuống rồi quay lại bưng một con ngựa gỗ ra ngồi nghỉ ngơi, Diệp Gia thấy buổi sáng như vậy là không thể nói chuyện, cũng chỉ có thể từ bỏ trước: "Làm phàn tiểu ca rảnh rỗi nói lại một câu với chưởng quây. Nói lại là ở chỗ ta có nguồn cung cấp xà bông thơm, hỏi chưởng quầy xem có định bán xà bông thơm không. Nếu như có, xin hắn buổi chiều đợi một lát, buổi chiều ta sẽ đến tiếp."
Nói xong, nàng đi xuống bậc thang. Tên người làm tựa vào tường ngủ gật nghe thấy là nguồn cung cấp xà bông thơm trong lòng hơi hồi hộp một chút, do dự mấy lần xem có nên hỏi rõ không, Diệp Gia đã mang theo túi đồ rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-119.html.]
Trình Phong vẫn còn đứng phía dưới, chỉ có một mình hắn ta. Mấy thiếu niên đi theo xung quanh đã trở về, lúc này đang đứng ở phía dưới đợi Diệp Gia.
Diệp Gia có chút ngại ngùng, nhẹ nhàng gật đầu với hắn ta, vượt qua hắn ta muốn đi ra ngoài.
Trình Phong hơi sửng sốt, nện bước chân dài đuổi theo.
Trên thực tế, Diệp Gia đã nghĩ đến đại thương đội vận chuyển con đường buôn bán đến tây bắc vào buổi sáng, chính là Trình gia, thật ra tìm tới Trình gia là ổn thỏa nhất.
Trình gia bám rễ nhiều năm ở trấn Lý Bắc, đời đời kiếp kiếp đều ở chỗ này. Trong nhà nuôi một đội vận chuyển cực kì lợi hại. Từ khi Diệp Gia nghe thấy nhi tử của bà Vương kể lại đã lén lút nghe ngóng, đội vận chuyển của Trình gia có hơn một trăm người, người nào cũng dũng mạnh thiện chiến, ngay cả những mã phỉ trên con đường buôn bán tây bắc gặp phải bọn hắn cũng phải đi đường vòng. Không chỉ như vậy, thủ hạ của Trình gia còn có hiệu buôn của mình, mấy chục năm nay vận chuyển hàng hóa nam bắc Đại Yên về năm nước tây vực để buôn bán. Sau khi nghe ngóng được chuyện này, đúng là mọi thứ đều phù hợp với suy tính của Diệp Gia. Nhưng hỏng ở chỗ là Trình Phong có quan hệ với nguyên chủ. Nếu hai người không quá liên quan đến nhau, Diệp Gia tất nhiên sẽ thử thăm dò nghe ngóng, hỏi tình hình một chút. Nhưng hôm nay vốn đã lời đồn, nếu lại tự mình qua lại sợ phải dẫn tới tai họa. Lo lắng cho thanh danh, Diệp Gia mới luôn nhẫn nhịn không hành động.
"Gia nhi, nàng muốn mua xà bông thơm sao? Son phấn bột nước trong tay đã dùng hết rồi ư?" Trình Phong tập võ từ nhỏ, tai thính mắt tinh. Vừa rồi Diệp Gia và chủ quán nói chuyện hắn ta đều nghe thấy được. Nhưng mà hiểu có chút sai ý, tưởng là Diệp Gia hỏi những thứ này là vì muốn mua.
Diệp Gia quay đầu nhìn hắn ta một cái, trong lòng thực sự cảm thấy đáng tiếc. Nàng lắc đầu: "Không phải vậy, khoảng thời gian này Trình tiểu nhị gia không đi vận chuyển sao?"
Nghe thấy nàng gọi hắn ta là Trình tiểu nhị gia, thái độ lạnh nhạt như vậy khiến ánh mắt Trình Phong tối xuống.
Trên thực tế, trong lòng Trình Phong lúc này đang rất khó chịu. Trước đây hắn ta không thể kịp thời đến Diệp gia cầu hôn, giải quyết việc hôn nhân, sau đó vội vàng đến Giang Nam chở hàng lại bỏ qua thời điểm Diệp Gia gặp nạn, sau khi trở về cô nương của hắn ta đã gả cho người khác.