Nghe  câu ,  vui mừng nhất  là Cố Kiến Châu,  : “Ta vẫn luôn  đây là mua bán kiếm lời  lỗ, bây giờ  tin  chứ.”
Lục Cẩm Dao thấy thế  , âm thầm kéo kéo tay áo Cố Kiến Châu, “Còn  lời lảm nhẩm, chẳng  Ngũ   rõ chúng  cần gấp,   vì kiếm bạc.”
Ngay cả   ruột thịt thì  chuyện cũng  chú ý những điều .
Cố Kiến Châu thiếu chút nữa  quên ý định ban đầu, là bởi vì bọn họ thiếu bạc xoay sở   mới  chuyện với Cố Kiến Sơn.
“ đúng đúng! Lần  thật sự là nhờ  Ngũ , bằng  cũng      bây giờ.” Cố Kiến Châu , “Ngũ ,  ăn nhiều một chút, nào mau nếm thử .”
Cố Kiến Châu gắp thức ăn cho   vẫn  quên gắp cho Lục Cẩm Dao,  gắp cho Lục Cẩm Dao một miếng thịt trong nồi, “A Dao, nàng cũng ăn nhiều một chút.”
Lục Cẩm Dao đau lòng : “Đừng chỉ gắp thức ăn cho ,  mau ăn . Chàng xem  gầy ...”
Cố Kiến Sơn ở quân doanh hơn một năm mới trở về,  trưởng so với   cao hơn một chút, béo hơn một chút.
Gầy chỗ nào?
Điều  cho    thể tin chính là, Cố Kiến Châu  thật sự tin lời  đó.
Hai phu thê nhỏ ngọt ngào ngọt ngào, bầu  khí hòa hợp, Cố Kiến Sơn  ăn   vị gì,  vẫn luôn cảm thấy trong lời  của Lục Cẩm Dao  hàm ý khác, nhưng chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ  thể  như .
Có thể đổi ý một , nhưng  thể đổi ý  thứ hai, nếu  thì quá khả nghi.
Ăn cơm xong, Lộ Trúc bưng lên một bình nước  màu hồng nhạt, Cố Kiến Châu hào hứng bừng bừng : “Đây gọi là  hoa quả,  xem bên trong còn  táo thái lát và múi quýt. Uống  vị  chát,  vị chua ngọt  thanh mát.”
Cố Kiến Sơn   tâm tư uống , chứ đừng  đến  ngọt. Hắn cầm lấy một chén, nhấp ngụm nhỏ,  đặt chén xuống, “Việc   nên chậm trễ,  tiên vẫn nên ký văn thư , điều lệ mở cửa tiệm như thế nào,  lấy bạc nhập  bao nhiêu phần,  bao nhiêu lợi nhuận, những thứ  cần  bàn rõ thì  hơn.”
Lục Cẩm Dao từ  khi ăn cơm xong liên tiếp mất chú ý,  đến tận bây giờ nàng     bước tiếp theo nên  như thế nào. Nàng  chắc chắn bảy phần Cố Kiến Sơn thích Khương Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-83.html.]
Trong hoa viên cứu giúp bảo vệ, lúc Khương Đường rơi xuống nước, mời thái y tới. Nếu  thích,  nào  chủ tử  đối xử với một tiểu nha  như ?
Vậy thì  ích lợi gì chứ, Lục Cẩm Dao  hy vọng Khương Đường  . Không  tới việc Cố Kiến Sơn và Khương Đường khác biệt một trời một vực, chuyện  một khi  chính viện phát hiện, Khương Đường tuyệt đối   kết cục .
Tốt một chút  mời đến Yến Hồi Đường, khả năng  nha  thông phòng cả đời, cũng  thể  đó sẽ nâng lên  .  cũng bởi vì việc  mà chờ  khi tân phụ gả đến sẽ chịu nhiều uất ức thiệt thòi.
Kết quả tệ hơn một chút là chính viện sẽ nhận định Khương Đường câu dẫn chủ tử, hoặc là bán đến thôn trang, hoặc  bán cho  khác.
Với dung mạo của Khương Đường,  khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ, nàng sẽ  kết cục gì.
Có lẽ  quý nhân nào đó coi trọng, cũng  thể lưu lạc đến ngõ trăng hoa.  mà  phía Khương Đường, nàng   tâm tư .
Cũng  thể vì công tử Hầu phủ trêu chọc  mà  trách nha  dụ dỗ, đây là đạo lý gì cơ chứ?
Trong lúc nhất thời, Lục Cẩm Dao  hỏi đôi chút, nếu   tâm tư như  thì nên sớm bỏ .  hỏi , Cố Kiến Sơn    buông tay, Lục Cẩm Dao cũng hết cách.
Sắc mặt Lục Cẩm Dao  chút phức tạp, nàng  thử thăm dò: “Nghe mẫu   đầu tháng  sẽ rời Thịnh Kinh nên quyết định chuyện  sớm thôi.”
Cố Kiến Sơn: “Mùng hai  .”
Lục Cẩm Dao : “Vậy  đưa sổ sách cho  xem.”
Lục Cẩm Dao bảo Lộ Trúc  lấy sổ sách, trong lúc chờ đợi nàng : “Từ khi mở cửa hàng cho tới bây giờ, tiền thuê mỗi tháng ba mươi lượng, cọc một trả ba, tổng cộng tốn một trăm bốn mươi lượng. Trang hoàng hai mươi lượng, tiền công gỗ các loại trang sức tiền mỗi một khoản đều ghi rõ ràng hết.
Ba sư phụ điểm tâm, mỗi tháng tiền tháng là một lượng bạc. Công thức  điểm tâm mua từ trong tay nha  Khương Đường bên   là công thức trong nhà nàng, tính hai mươi lăm lượng bạc, công thức mười lăm lượng, lò nướng điểm tâm mười lượng bạc. Hiện tại còn  hai công thức  mua . Chi phí bên ngoài chỉ  bấy nhiêu, tổng cộng là một trăm tám mươi tám lượng bạc.”
Cố Kiến Sơn: “Một công thức chỉ mười lăm lượng bạc?”
Lục Cẩm Dao gật đầu, “Công thức ký ba năm. Chỉ  thể dùng công thức   ăn trong ba năm.”