Cố Kiến Sơn siết chặt nắm tay,  cho Xuân Đài  cần  khẩn trương như thế, bát tự cũng  so, trời  đất , trừ bỏ Cố Kiến Hải  thì    thứ tư .
 Cố Kiến Hải là  thông minh, sẽ   bậy.
Trong đầu Xuân Đài chợt lóe lên  nhiều hình ảnh, trong chốc lát là Cố Kiến Sơn   chính viện dùng cơm, trong chốc lát là thấy Khương Đường cô nương   chuyện với Hàn Dư Thanh liền lạnh mặt,  vẫn luôn nghĩ sai ,  vẫn luôn phán đoán sai tâm tư của công tử .
Trở  phòng hạ nhân, Xuân Đài còn mơ màng hồ đồ, đặt lưng  xuống giường, còn    bao lâu   thấy tiếng Hàn Dư Thanh gọi .
Vừa mở mắt,  thấy Hàn Dư Thanh  ở phía đầu giường.
Hàn Dư Thanh   xảy  chuyện,    hỏi ai, chỉ  thể hỏi Xuân Đài.
Không  vì , ánh mắt Xuân Đài mang theo một tia địch ý.
Hàn Dư Thanh  rõ nguyên do: “Xuân Đài…… Ngươi   buổi sáng  xảy  chuyện gì ? Ta  quen  nha  nào cả, chỉ  thể tới hỏi ngươi. Có   thấy Tứ nương tử  qua bên ,   Khương Đường cô nương……”
Xuân Đài: “Ta  .”
Hàn Dư Thanh bỗng nhiên  ngắt lời, ngơ ngác sững sờ tại chỗ: “Cái gì?”
Xuân Đài : “Ta   mà   chuyện gì chứ, ngươi cũng đừng  mò mẫm hỏi thăm nữa, ở chỗ  thì  thể xảy  chuyện gì .”
Hàn Dư Thanh chính là lo lắng Khương Đường xảy  chuyện, sợ nàng  phạt. Nếu Xuân Đài  ,  vẫn nên  hỏi thăm  khác là hơn. Nói đa tạ xong, Hàn Dư Thanh bước nhanh rời .
Hỏi thăm chuyện trong nội viện liền mất cả nửa ngày, buổi sáng ngày hôm , Hàn Dư Thanh phát hiện nha  phụ trách lấy hàng của Yến Kỉ Đường đổi ,  hỏi mới   xảy  chuyện.
Hàn Dư Thanh buột miệng thốt  hỏi Khương Đường như thế nào, Lộ Trúc của Yến Kỉ Đường : “Khương Đường hôm qua cứu Yến gia tiểu nương tử  rơi xuống nước,  mời đại phu đến chẩn trị, khá hơn nhiều .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-71.html.]
Vẻ mặt Hàn Dư Thanh lập tức trở nên vô cùng khẩn trương, giống như   rơi xuống nước chính là . Vẻ mặt  hoảng hốt gật gật đầu: “Ta  gửi cho nàng  vài thứ,  thể giúp chuyển đến cho nàng   ?”
Lộ Trúc : “Đồ vật  sẵn ở đây , nếu  thì tới buổi chiều  còn tới chính viện một chuyến nữa, buổi chiều cứ đưa cho  là  .”
Hàn Dư Thanh vội vàng  .
Khương Đường xuyên tới chỗ , cho tới nay đây là  đầu tiên nghỉ bệnh.
Buổi sáng  ba bốn loại đồ ăn sáng để ăn. Giữa trưa  một phần canh hầm, hai món chay hai món mặn. Buổi chiều  bánh điểm tâm,   buổi tối là hai món chay một món mặn với một canh hầm nữa.
Buổi chiều hôm qua Khương Đường phát sốt thêm một  nữa,   ngủ một giấc, buổi tối  còn sốt. Hôm nay buổi sáng tinh thần  khôi phục. Chỉ là Lục Cẩm Dao cảm thấy cần  tĩnh dưỡng thêm, một hai bắt nàng  nghỉ đủ năm ngày. Tính cả tháng  nàng còn  dùng đến ngày nghỉ phép, tổng cộng  thể nghỉ  cả sáu ngày.
Yến quốc công đưa tới  ít dược liệu, bên trong hơn phân nửa là thuốc bổ, trong đó còn  một gốc nhân sâm lâu năm.
Buổi tối ngày  rơi xuống nước  tặng a giao tổ yến, buổi sáng hôm nay tặng một rổ táo, một sọt quả lê, hai hộp điểm tâm loại đắt nhất của Ngũ Hương Cư. Toàn bộ Lục Cẩm Dao  giữ , đưa hết đến chỗ Khương Đường.
Quả táo và quả lê là  đầu tiên Khương Đường  ăn, nàng  chia cho mấy  Lục Anh nhưng mấy  Lục Anh   cần.
Cho dù các nàng  thèm đến  cũng sẽ  giành đồ ăn của  bệnh.
Cuối cùng khuyên can mãi, một đám nha  mới nhận một  một quả táo một quả lê, một  một miếng nếm thử hương vị.
Khương Đường cảm thấy đại phu xem bệnh cho nàng  thể xưng là diệu thủ hồi xuân, hôm qua buổi chiều cả  lạnh đến phát run, ngủ một giấc thì  , uống thuốc xong liền  mồ hôi, hôm nay buổi sáng thần thanh khí sảng.
Nghe  Yến tiểu nương tử ban đêm  gặp ác mộng,  thỉnh đại phu, lăn lộn đến nửa đêm mới ngủ .
Ở  giường  nửa ngày là cảm thấy sảng khoái, nhưng cứ  mãi  giường thì  cũng sẽ mốc meo.
Buổi chiều mấy  Lục Anh  ở đó, Khương Đường liền dọn dẹp ngăn tủ. Bên trong trừ bỏ xiêm y còn  giấy dùng để luyện chữ, một cái chăn đơn dùng cho mùa đông. Toàn bộ bạc và ngân phiếu nàng bỏ  trong một cái hộp nhỏ, mở khóa , bên trong là hai tờ ngân phiếu mười lượng, vài cái hà bao. Cái hà bao màu vàng  chứa một ít hạt dưa vàng với một ít hạt đậu phộng vàng, ước chừng  một lượng vàng. Cái hà bao màu trắng  bạc vụn  chừng tám lượng, tiền đồng thì   chừng ba trăm.