Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 70
Cập nhật lúc: 2024-11-14 15:12:37
Lượt xem: 20
Cố Kiến Châu vỗ vỗ lưng Lục Cẩm Dao: “…A Dao, người ở bên trên đối với ta coi trọng có thừa, ta nhất định vì nàng kiếm được một phẩm cáo mệnh trở về.”
Vô phẩm vô phong gọi là nương tử, chỉ có nhận mệnh cáo phong mới có thể được gọi là phu nhân, thục nhân...
Cố Kiến Châu bây giờ là Lục phẩm Hàn Lâm Tu Soạn, Hàn Lâm viện vốn là địa phương để tư lịch, nếu muốn tiến thêm một bước chỉ có thể hạ phóng.
Vốn dĩ Cố Kiến Châu luyến tiếc Lục Cẩm Dao, nhưng so với để cho nàng chịu ủy khuất, luyến tiếc cũng không tính là cái gì.
Lục Cẩm Dao ôm chặt hơn một chút, Cố Kiến Châu biết cầu tiến là tốt nhất, nàng còn có thể bớt lo.
Nàng tuyệt đối sẽ không nói mấy lời như kiểu có cáo mệnh hay không có cáo mệnh cũng được.
Lục Cẩm Dao: “Ta chờ.”
Yến Hồi Đường tối nay sáng đèn, đến giờ hợi, Xuân Đài vẫn chưa trở về.
Không phải hắn không muốn trở về, là công tử không lên tiếng, không có cách nào trở về được.
Hắn nhìn lá cây theo gió lắc lư ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy mưa gió sắp kéo tới. Lúc này, hẳn là Minh Triêu đã ngáy khò khò rồi. Không giống hắn, mệnh hắn không tốt, phải nhìn khuôn mặt lạnh lùng của công tử.
Công tử không nói đi ngủ, hắn cũng không dám đi.
Xuân Đài đưa tay vỗ vỗ mặt, chuyện ban ngày xảy ra rõ ràng trước mắt, hắn cầm yêu bài của công tử tiến cung thỉnh thái y như thế nào, lại chở Lý thái y ra roi thúc ngựa nhanh chóng trở về như thế nào, rồi lại làm sao đi vào từ cửa hông, đi tới phòng hạ nhân trước.
Hiện tại nghĩ lại, vẫn còn run rẩy kinh hãi.
Hắn chỉ là nghĩ không thông, vì sao công tử lại muốn mời thái y để chẩn trị cho Khương Đường cô nương, công tử đối với Khương Đường cũng quá tốt rồi.
“Nghĩ cái gì vậy?” Cố Kiến Sơn hỏi.
Xuân Đài đã sớm như đi vào cõi tiên, nghe vậy theo bản năng đáp lời: “Đang nghĩ vì sao công tử lại mời Lý thái y chẩn trị cho Khương Đường cô nương...”
“Ngươi nói xem vì sao?”
Làm hạ nhân, chủ tử nói một câu đều phải suy nghĩ nhiều lần.
Xuân Đài chần chờ nói: “Nhất định là tiểu nhân nghe lầm, ngài sai tiểu nhân mời Lý thái y chẩn trị cho Yến tiểu nương tử...”
Chỉ trong khoảnh khắc, vẻ mặt Cố Kiến Sơn liền lạnh xuống: “Xuân Đài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-70.html.]
Xuân Đài lập tức quỳ xuống, hắn nằm rạp xuống ở trên mặt đất một lúc, liều c.h.ế.t can gián nói: “Công tử, ngài đừng có dọa tiểu nhân. Nếu như ngài thích Khương Đường cô nương thì hướng Tứ nương tử chào hỏi một câu, cho nàng tới Yến Hồi Đường làm nha hoàn. Chờ sau này đại nương tử vào cửa, ngài che chở Khương Đường cô nương một chút là được, như thế đã là thiên đại ân sủng rồi. Ngài tuyệt đối đừng có làm ra chuyện điên rồ a.”
Xuân Đài cảm thấy đáng sợ, hai người này chỗ nào xứng đôi chứ? Khương Đường cô nương có ngoại hình xinh đẹp, tay nghề nấu ăn ngon, nhưng nàng có thể làm được gì cho công tử, có giúp ích được gì cho con đường làm quan của công tử đây? Đưa nàng đến Yến Hồi Đường làm nha hoàn, để mắt đến nàng một chút còn chưa đủ sao.
Chuyện này nếu như bị phu nhân phát hiện, công tử bị phạt không nói, Khương Đường cô nương có thể kết cục tốt gì chứ?
Những việc này Cố Kiến Sơn cũng đã nghĩ tới.
Nhưng bởi vì nàng thân phận hèn mọn, liền phải làm thiếp sao.
Cho dù Khương Đường nguyện ý, hắn cũng không muốn như thế: “Ta không muốn.”
Một chủ tử một hạ nhân, một ngồi một quỳ.
Cố Kiến Sơn nói: “Xuân Đài, nếu ngươi không muốn ở Yến Hồi Đường hầu hạ, ta sẽ nói chuyện với phu nhân. Nhưng nếu ngươi dám to gan lộ ra bên ngoài…”
Xuân Đài liền dập đầu mấy cái: “Nô tài sinh là người của Yến Hồi Đường, c.h.ế.t là quỷ Yến Hồi Đường. Nhất định giữ kín như bưng, tuyệt không lộ ra bên ngoài nửa chữ! Chỉ là…”
Cố Kiến Sơn: “Lời không nên nói thì đừng có nói.”
Từ buổi sáng đến buổi tối, Cố Kiến Sơn đã suy nghĩ rất nhiều chuyện. Lấy yêu bài bảo Xuân Đài đi thỉnh thái y là nhất thời khí phách. Hắn cũng tức giận Khương Đường cái gì cũng đều không suy xét, càng tức giận nàng sau khi cứu người xong lẻ loi một mình ngồi xổm chỗ đó.
Nhưng nếu cho hắn thời gian suy nghĩ kỹ, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Hắn còn nhớ rõ cảm giác trong nháy mắt tinh thần bị tác động kia. Trừ bỏ lo lắng, khổ sở, buồn cười chính là, còn có điểm bất lực nữa.
Ngoại trừ chỉ có thể đứng nhìn ra thì cái gì cũng không làm được.
Cố Kiến Sơn không muốn rất nhiều lần sau này, cũng sẽ giống hôm nay như vậy.
Hắn biết con đường này không dễ đi, có người trời sinh chính là Hầu phủ công tử, có người trời sinh chính là Hầu phủ hạ nhân. Nếu như nàng không muốn, hắn phải nên làm thế nào đây?
Người Khương Đường thích chính là quản sự ở tiền viện kia, nàng sẽ thoải mái cùng Hàn Dư Thanh nói chuyện, Hàn Dư Thanh đưa nàng điểm tâm nàng cũng sẽ vui vẻ nhận lấy, nàng sẽ cùng Hàn Dư Thanh vai sát vai đi cả một đường…
Nhưng với hắn thì lại không như vậy.
Khương Đường chỉ biết sợ hắn, cho dù hắn cứu nàng, nói không báo ân liền không báo ân. Kiếp sau…… Trên tay hắn dính nhiều m.á.u tươi như vậy, nói không chừng đến kiếp sau hắn sẽ đầu thai làm súc sinh.
Khương Đường đến kiếp sau có thể nhận được hắn mới là lạ.