Dưới ánh nến  vàng, Lục Anh nghiêng đầu, nhẹ giọng : “Hoài Hề tỷ tỷ  phạt, đầu gối quỳ sưng lên, đại nương tử bảo nàng tĩnh dưỡng cho . Nếu   ngươi nhảy xuống, Hoài Hề tỷ tỷ sợ là...”
Giống như nha  của Yến Minh Song,  sống nổi. Khương Đường ôm chén, sửng sốt một hồi lâu.
Bị phạt   vì đó là  của Hoài Hề, mà là bởi vì lúc  nàng  ở ngay bên cạnh Yến Minh Song.
Lục Anh  sợ Khương Đường suy nghĩ nhiều, nàng cũng đột nhiên khổ sở trong chốc lát: “Lần   xem như   , đại nương tử chúng  là  nhất. Đừng nghĩ lung tung nữa, ngoan ngoãn  xuống ,   lấy cơm.”
Chờ Lục Anh  , trong phòng  khôi phục yên tĩnh.
Khương Đường  hiểu thêm một đạo lý, thời đại   đồng khí liên chi[1],  nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn[2].
Đồng khí liên chi: Hay còn gọi là “đồng khí liên căn” là thành ngữ dùng để chỉ tình  thiết giữa  chị em ruột thịt giống như những cành nhánh mọc từ cùng một cái cây, cùng  hưởng sự vun bồi, nuôi dưỡng từ  cây.
Đồng khí liên chi: Hay còn gọi là “đồng khí liên căn” là thành ngữ dùng để chỉ tình  thiết giữa  chị em ruột thịt giống như những cành nhánh mọc từ cùng một cái cây, cùng  hưởng sự vun bồi, nuôi dưỡng từ  cây.
Nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn: nghĩa là mỗi mắt xích đều  liên quan đến tổng thể, chỉ cần một mắt xích  tổn hại thì các mắt xích còn  đều  tổn hại theo và ngược . Câu  gần nghĩa với:  phúc cùng hưởng  họa cùng chịu.
Làm việc cho Lục Cẩm Dao, chỉ  khi Lục Cẩm Dao  các nàng mới  thể .
Đến giờ hợi, Lục Cẩm Dao  đến thăm một  nữa, đầu tiên là sờ sờ trán nàng xem  nóng  ,  hỏi: “Có chỗ nào  thoải mái ?”
[2] Nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn: nghĩa là mỗi mắt xích đều  liên quan đến tổng thể, chỉ cần một mắt xích  tổn hại thì các mắt xích còn  đều  tổn hại theo và ngược . Câu  gần nghĩa với:  phúc cùng hưởng  họa cùng chịu.
Khương Đường lắc đầu: “Đã  .”
Lục Cẩm Dao xoa xoa đầu Khương Đường: “Tốt  là  . Triệu đại nương học theo cách nấu ăn của ngươi, hương vị ngon lắm.”
Nếu   bởi vì Lý thái y tới chẩn trị cho Khương Đường, phỏng chừng vẫn còn sốt.
Lục Cẩm Dao do dự    nên  cho Khương Đường chuyện Cố Kiến Sơn mời thái y  , nghĩ  nghĩ , vẫn quyết định   .
Theo nàng thấy, Cố Kiến Sơn chuẩn    đấy, lén mời thái y,  từ cửa hông , đến cuối cùng còn  vòng quanh chính viện một vòng, nhưng nếu chẳng may  phát hiện,  là công tử Hầu phủ, cũng sẽ   chuyện gì.
 Khương Đường thì  khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-69.html.]
Khương Đường cọ  lòng bàn tay Lục Cẩm Dao hai cái: “Nô tỳ còn  thể  cái khác nữa.”
Triệu đại nương chỉ mới học  mấy món ăn, nàng còn  thể    nhiều món khác.
Lục Cẩm Dao: “Vậy thì cũng  đợi ngươi dưỡng bệnh cho     . Ta mang cho ngươi một hộp mứt trái cây, khi nào uống thuốc thì lấy  ăn. Yến Quốc Công phủ đưa tới  ít dược liệu, còn  a giao, tổ yến,  cũng mang tới cho ngươi luôn. Yến tiểu nương tử  đến cửa cảm tạ, nhưng mà   ngăn cản, chuyện gì cũng  chờ ngươi khỏe     . Còn  An Dương quận chúa, cũng đưa dược liệu tới nữa.”
Tuy rằng ít nhiều là nể mặt nàng, nhưng đại bộ phận nguyên nhân ở   Khương Đường.
Nếu Cố Kiến Sơn thật sự... Vậy thì Khương Đường cùng An Dương quận chúa và Yến tiểu nương tử giao hảo chỉ  chỗ .
Lục Cẩm Dao : “Khương Đường, ngươi cứu Yến tiểu nương tử, ân cứu mạng  nàng  tất nhiên  trả , d.a.o   lựa chỗ mà dùng,   ?”
Khương Đường  hiểu những thứ , nhưng nàng  thể dạy. Khương Đường nghiêm túc gật đầu.
Thăm Khương Đường xong, Lục Cẩm Dao mới qua thăm Hoài Hề: “Cho  xem đầu gối của ngươi.”
Hoài Hề ôm chăn: “Đầu gối nô tỳ  lắm, đại nương tử đừng .” Lục Cẩm Dao: “Để   xem xem thương thế như thế nào .”
Hoài Hề lúc  mới xốc chăn lên, đầu gối nàng bầm tím sưng phồng lên,  bôi thuốc, chỉ  thôi cũng thấy đau.
Lục Cẩm Dao  mà đau lòng: “Ta còn  từng phạt ngươi ...”
Hoài Hề: “Nô tỳ chẳng qua là  thương ngoài da thôi, tĩnh dưỡng một chút là  . Khương Đường nàng  thế nào ,   ?”
Nếu nàng  chủ động nhận phạt, trong lòng Yến quốc công phu nhân còn  thể trách tội đại nương tử. Còn  Khương Đường, nàng  nhảy xuống nước cứu , cũng là cứu nàng, nếu  thì cái ân tình cứu mạng  cũng  bù  nổi  lầm .
“Nàng   tỉnh , ngươi cứ tỉnh dưỡng cho khỏe, chờ vết thương lành   thăm nàng .”
Hoài Hề : “Nô tỳ xin  lời đại nương tử.”
Một ngày lao tâm lao lực, trở  Yến Hỉ Đường, Lục Cẩm Dao  yên một hồi lâu.
Cố Kiến Châu thấy thế liền bóp vai đ.ấ.m lưng cho Lục Cẩm Dao, đối với  mà , chỉ cần Lục Cẩm Dao   việc gì là : “Nàng đang mang thai, vạn sự đừng  cậy mạnh.”
Chính là bởi vì nàng  đủ mạnh, mới  cho Khương Đường Hoài Hề các nàng  chịu khổ. Lục Cẩm Dao xoay  ôm lấy eo Cố Kiến Châu: “Trong lòng  hiểu rõ.”