Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:10:57
Lượt xem: 19

Yến Minh Song nằm mơ một giấc mơ rất dài, ở trong mơ nàng bị rơi xuống nước, là một tiên nữ dáng dấp vô cùng xinh đẹp đến cứu nàng, kéo nàng lên bờ.

Thoát khỏi cảm giác hít thở không thông khi bị c.h.ế.t đuối trong mộng, Yến Minh Song đột nhiên bừng tỉnh: “Tiên nữ tỷ tỷ!”

Thấy nữ nhi rốt cục tỉnh lại, Yến Quốc Công phu nhân ngay tại chỗ rơi lệ: “Đã tỉnh rồi, con có muốn uống nước không, đợi lát nữa rồi uống thuốc.”

Yến Minh Song cảm thấy cả người đều đau, chân lạnh tay cũng lạnh, nàng nhìn giường trên đỉnh đầu, cũng không biết đây là chỗ nào: “Mẫu thân, con bị rơi xuống nước à?”

Yến Quốc Công phu nhân tức giận nói: “Ai bảo con đi hái hoa sen hả?” Yến Minh Song cảm thấy nàng uống nước hồ quá nhiều, cổ họng cũng đau,

nàng xốc chăn lên muốn xuống giường: “Con muốn đi thăm tiên nữ tỷ tỷ cứu con.”

Yến quốc công phu nhân nghĩ thầm, chẳng qua cũng chỉ là một nha hoàn thôi, cũng đáng để con đi thăm à. Chủ tử là chủ tử, nha hoàn là nha hoàn, nha hoàn cứu chủ là trung thành lập công, là chuyện đương nhiên phải làm.

Nhưng không phải nha hoàn của Quốc Công phủ, bà ấy cũng không tiện nói cái gì: “Nàng đã mời đại phu xem rồi, đại phu nói không có việc gì. Con như thế này làm sao mà đi thăm cho được, trước dưỡng tốt thân mình đi đã, nào, nhanh uống thuốc đi.”

Yến Minh Song lắc đầu, bướng bỉnh nói: “Con cũng không có việc gì. Con muốn gặp nàng ấy trước.”

Yến quốc công phu nhân khuyên không được, trên mặt hiện lên một tia tức giận.

Lục Cẩm Dao nói: “Yến muội muội, uống thuốc trước đi đã, bớt làm mẫu thân muội lo lắng ngươi, nàng vẫn canh chừng muội đến bây giờ đấy.”

Yến Minh Song lúc này mới gật đầu.

Chờ uống thuốc xong, Yến Minh Song lại mê man, Yến quốc công phu nhân thấy không có gì đáng ngại, liền dẫn nàng về Quốc Công phủ. Trước khi đi bà ấy nói với Trịnh thị cùng Lục Cẩm Dao: “Ngày khác ta lại đến thăm nha hoàn kia, hôm nay nhờ có nàng.”

Trịnh thị ân cần nói: “Trở về tĩnh dưỡng cho tốt đã, chuyện khác ngược lại không vội.”

An vương phi thấy Yến quốc công phu nhân đi rồi, cũng cáo từ. An Dương quận chúa nói với Lục Cẩm Dao: “Lục tỷ tỷ, nếu có việc thì đưa thiếp mời cho vương phủ, phàm là chuyện ta có thể hỗ trợ, tuyệt đối không chối từ.”

An Dương nhớ tới ở hành lang nhìn thấy Lý thái y, lại nhớ tới Yến Minh Song đang mê man, hơi rũ mắt xuống. Có một số việc, không nên hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-67.html.]

Lục Cẩm Dao nói: “Ừm, ngươi cũng sớm trở về đi, ở bên hồ hứng gió, trở về nhớ uống chút trà gừng.”

Sau khi đám người rời đi, Trịnh thị hỏi: “Khương Đường thế nào rồi, có gì đáng ngại không, cần dùng dược liệu gì thì cứ lấy từ trong phủ, thiếu thì bảo quản sự đi ra ngoài mua.”

Bà ấy còn nhớ Khương Đường nấu cơm cho bà ấy rất nhiều ngày, nha đầu này rất xinh đẹp, tâm địa thiện lương, ai cũng không nhảy xuống, nàng lại đi xuống cứu người.

Đầu óc Lục Cẩm Dao còn rối bời, trả lời qua loa: “Đại phu đã xem qua, đã ngủ rồi, con dâu đi xem Hoài Hề trước đã.”

Hàn thị buồn bực không nói gì, Trịnh thị cũng mệt mỏi, phất phất tay bảo Hàn thị lui ra.

Hàn thị hành lễ, nói với Lục Cẩm Dao: “Chỗ ta có thuốc mỡ, lát nữa sai người đưa tới đây.” Cũng thật đáng thương, đại nha hoàn bị phạt quỳ bị thương, Khương Đường rơi xuống nước.

Lục Cẩm Dao: “Cảm ơn đại tẩu.”

Trở lại Yến Kỉ Đường, uống hai ngụm nước xong Lục Cẩm Dao liền đi đến phòng hạ nhân, Hoài Hề quỳ hơn nửa canh giờ, đầu gối là một mảnh xanh tím. Thấy Lục Cẩm Dao còn muốn quỳ, bị Lục Cẩm Dao quát: “Không cần chân nữa à?”

Hoài Hề vẻ mặt áy náy: “Quả thật là do nô tỳ không chăm sóc tốt cho Yến tiểu nương tử.”

Lục Cẩm Dao không muốn tranh cãi cái này với nàng: “Trước tiên mời đại phu xem một chút đã, chuyện nhận sai thì để đó sau này tính sau.”

Hoài Hề: “Nô tỳ tạ ơn đại nương tử.”

Trong phòng không có người ngoài, Lục Cẩm Dao thấp giọng hỏi: “Ngoại trừ phủ y, có đại phu nào khác đi chính viện không?”

Hoài Hề lắc đầu: “Không có, phủ y ở trong đó đợi khoảng ba mươi phút mới đi.”

Chỉ có phủ y, Lục Cẩm Dao nhẹ nhàng ừ một tiếng: “Dưỡng thương cho tốt đi.”

Nha hoàn hầu hạ Yến Kỉ Đường thoáng cái thiếu đi hai người, Triệu đại nương theo nghề cũ, nghiêm túc phụ trách hầm canh nấu cơm.

Khương Đường không có ở đây, bà ấy cũng rất nhớ. Khương Đường nấu cơm ngon, làm cái gì cũng sẽ để cho bà ấy nếm thử miếng đầu tiên, đủ loại điểm tâm kia bà ấy cũng được ăn không ít.

Đại nương tử bảo bà ấy hầm canh bồi bổ cho Khương Đường Hoài Hề, bà ấy cũng nên hầm nhiều hơn một chút.

Loading...