Tiêu Đình Nghiên  thiêu bức thư , nhân lúc Hàn Lâm Viện rảnh rỗi   một phong thư hồi âm,  cần niêm phong, tối về cứ trực tiếp đưa cho An Dương,  lẽ nàng  sẽ  xem ,  : “Nàng xem thư thử xem, coi  gì  thích hợp .”
An Dương   cũng   chuyện, đặt thư qua một bên, trong thư Tiêu Đình Nghiên cũng   gì khác, chỉ  mẫu  đừng động việc .
Còn , chuyện hài tử  xem duyên phận,  sẽ  nạp .
Với cái tính tình  của An Dương,  thể  là cao bằng trời,  chỉ cần một  là đủ .
Lại , hai  thành hôn còn  tới hai tháng, Tiêu Đình Nghiên căn bản  nghĩ tới việc .
Cho dù ngẫu nhiên cãi  đấu võ mồm nhưng chỉ lát  là , Tiêu phu nhân  như  khiến   kháng cự.
Hơn nữa, An Dương mà cho  nạp  thì chắc mặt trời mọc đằng tây.
Trong thư Tiêu Đình Nghiên cũng  đúng sự thật,  cũng  vội, An Dương  là quận chúa, mẫu  tự nhiên sẽ  chạy tới đây  chuyện  với An Dương, chỉ cần   ,  An Dương cũng sẽ  .
Tiêu Đình Nghiên thực thông minh,   như  An Dương đại khái sẽ  xem là thư , nhưng hôm    , An Dương  rút là thư  .
Nàng   như  cũng  tính là  lén, Tiêu Đình Nghiên chính miệng kêu nàng xem,  xem thì chẳng    với lời dặn dò của  .
Mấy câu  đều là vấn an,    tới chuyện  nạp ,  cần lo lắng con nối dõi  nọ, An Dương nhíu mày, miễn cưỡng đoán  nội dung trong bức thư ngày hôm qua.
Sau khi  xong, nàng  xếp  thư theo nếp gấp,   bỏ  bao.
An Dương lúc  mới phát ngốc, nàng   ngơ ngẩn, nhất thời     gì.
Kỳ thật cho dù Tiêu phu nhân   tới việc  thì sớm muộn nàng  và Tiêu Đình Nghiên cũng  đối mặt với nó.
Nếu     An Dương   thì nàng  cũng   hài tử.
Cố Ninh Chiêu thật sự  đáng yêu, Khương Đường cũng  thai, Khương Đường xinh  như ,   hài tử sẽ dễ thương đến mức nào.
An Dương cũng   vì  nối dõi tông đường cho Tiêu Đình Nghiên mà là nàng  cũng thích hài tử của nàng  và Tiêu Đình Nghiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-665-phien-ngoai-11.html.]
 
Mặc kệ là trai  gái, giống nàng   là giống Tiêu Đình Nghiên đều .  hình như là nàng  đang vọng tưởng.
An Dương là đích nữ duy nhất    vô cùng yêu thương, nàng  vô cùng chán ghét đám thứ  thứ , nhưng cả phụ  của nàng  cũng   thất và thứ tử, nàng    cách nào ngăn cản Tiêu Đình Nghiên.
Vốn dĩ  khi nàng  gả tới đây cũng   tính toán , dung mạo của Tiêu Đình Nghiên  , nếu  thích hài từ, thì nạp …
An Dương hít sâu một , nàng  nên là  chủ động   chuyện , như  đều  cho tất cả  .
Tiêu Đình Nghiên  cần  ứng phó với Tiêu phu nhân, Tiêu phu nhân cũng  lòng.
 mà, dựa  cái gì chứ,   thì Tiêu Đình Nghiên tự  mà , dựa  cái gì mà nàng   chịu sự tủi nhục , vốn dĩ Tiêu Đình Nghiên đang từ chối tiếp nhận, cuối cùng  vì sự sắp xếp của nàng  mà  thể  nhận thì .
Thật là kinh tởm.
An Dương hít thở  thông, nhưng nàng   thư xong   thể tức giận với Tiêu Đình Nghiên,  chắc chắn nàng  sẽ  xem đây mà,  xem thì còn  hơn đó.
An Dương cũng  thể nhẫn nhịn, nàng        suy nghĩ trong lòng  thì đừng ai mong  ,  sống  năm nay , bất quá tâm sự cũng chỉ  thể giấu  nhất thời,  thể đè nén quá lâu.
Tháng giêng tết Thượng Nguyên, hai   ngoài xem hội đèn lồng, An Dương mất hồn  một ngọn đèn.
Tiêu Đình Nghiên  đầu  nàng , trong mắt  ánh sáng nhu hòa, cũng  chút khó hiểu, hình như An Dương  mấy vui vẻ.
 chốc lát  An Dương      mỉm : “Đi về phía  một chút , đèn bên  cũng .”
Tiêu Đình Nghiên  nhúc nhích, giữ c.h.ặ.t t.a.y An Dương,  tìm  một tia cô đơn  thoáng qua  mặt nàng ban nãy.
An Dương  cau mày hỏi: “Nhìn  như   gì?”
Tiêu Đình Nghiên : “Nhìn một chút cũng chẳng thiếu mất miếng thịt nào,  quận chúa  nhỏ mọn như .”