Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 660: Phiên ngoại 6
Cập nhật lúc: 2024-11-23 16:01:48
Lượt xem: 6
Hôn lễ của An Dương được tổ chức vô cùng long trọng.
Khách khứa rất nhiều, Hoàng Thượng cũng tặng lễ vật, Hoàng Hậu nương nương cùng các vị công chúa cho của hồi môn, còn có các vị phu nhân thế gia, Khương Đường không thể về được, nàng đang có thai, tất nhiên phải lấy hài tử làm trọng.
Hôm thành thân chính là thập lí hồng trang, Thám Hoa lang Tiêu Đình Nghiên mặc hỉ bào, gương mặt đẹp như tranh vẽ. Trên kiệu hoa còn có kết trân châu, rực rỡ lấp lánh dưới ánh mặt trời. Bọn nha hoàn đi theo ai nấy đều xinh đẹp, An Dương ngồi trong kiệu hoa, lặng lẽ xốc khăn voan nhìn ra bên ngoài, ngoài kia người ngợm tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
An Dương rất thích náo nhiệt, trước đây thân thể nàng ấy không tốt, không thể ra cửa không thể cười to, không thể nào náo nhiệt nổi, sau này thân thể khá hơn, lại phải cố kỵ thân phận của mình.
Nàng ấy còn nhìn Tiêu Đình Nghiên đang cưỡi ngựa trước mặt, dáng người quả là rất đẹp.
Tiêu gia Lan Lăng mấy ngày trước đã tới đây, lễ nghĩa cũng coi như chu toàn, đợi sau khi hai người thành thân xong bọn họ sẽ quay về, An Dương căn bản không cần nhọc lòng chuyện phụng dưỡng cha mẹ chồng.
Mà Tiêu Đình Nghiên đã vào Hàn Lâm Viện, nhậm chức ở Thịnh Kinh. Sau này nàng ấy có nhà mẹ đẻ để dựa vào, mà Tiêu Đình Nghiên lại chỉ có một thân một mình, mọi chuyện lớn bé trong nhà còn không phải do nàng quyết định sao.
Có lẽ đây chính là cá tính trời sinh của người Triệu gia, mấy vị đường huynh của nàng ấy vì ngôi vị hoàng đế mà tranh chấp mười mấy năm, mà An Dương cũng là huyết mạch của Triệu gia, thứ nàng ấy thích đều phải nắm trong tay.
Bái đường thành thân động phòng, hết thảy đều thuận lợi. Tiêu Đình Nghiên cũng không phải là người nói nhiều, phu thê hai người cũng chưa gặp nhau được mấy lần, xem như cũng hòa thuận với nhau, hôm sau bái kiến cha mẹ chồng, bọn họ cũng cho An Dương lễ gặp mặt rất phong phú.
Mẫu thân của Tiêu Đình Nghiên cũng là một mỹ nhân, An Dương luôn có thái độ khoan dung đối với người có diện mạo xinh đẹp, mẹ chồng nàng dâu hai người ở chung vô cùng hòa hợp.
Tiêu phu nhân vỗ tay Tiêu Đình Nghiên nói: “Nhất định phải đối xử với An Dương thật tốt, có biết chưa? Chuyện gì cũng phải nhường con bé một chút, biết không?”
Tiêu Đình Nghiên cười gật đầu: “Mẫu thân yên tâm đi.”
Tiêu phu nhân hiển nhiên không quá yên tâm, lại thử thăm dò nói với An Dương: “Quận chúa, Đình Nghiên là đứa hơi nóng nảy… Ngài ngàn vạn lần đừng so đo với hắn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-660-phien-ngoai-6.html.]
An Dương không rõ nguyên do, nàng ấy cảm thấy tính tình của Tiêu Đình Nghiên khá tốt, nhưng người làm mẫu thân tất nhiên sẽ hiểu nhi tử của mình hơn rồi.
An Dương năm nay hai mươi tuổi, trước đây là do thân thể không tốt nên mới chậm trễ việc hôn sự, sau lại phải tĩnh dưỡng hai năm, cũng không còn người thích hợp, cuối cùng mới lựa chọn Tiêu Đình Nghiên.
Tiêu Đình Nghiên năm nay mười tám, An Dương còn lớn hơn hắn hai tuổi, nhưng nàng ấy cảm thấy hắn không phải là một tiểu tử không đúng mực.
Hình như Tiêu phu nhân lại không cho là vậy, giống như bà ấy vừa ném cho nàng ấy một mối tai họa vậy.
Nét mặt An Dương chẳng có biểu cảm gì: “Mẫu thân nói gì vậy, phu quân rất tốt mà, sau này mẫu thân không cần gọi ta là quận chúa đâu, kêu Vân An là được rồi.”
An Dương là phong hào, Vân An mới là tên của nàng ấy.
Tiêu phu nhân gật đầu, thuận theo nói: “Vân An, vậy phu thê các con cứ nói chuyện đi, ta ra ngoài đi dạo.”
Qua mấy ngày, người Tiêu gia trở về Lan Lăng, Tiêu Đình Nghiên vẫn khá tốt, An Dương vẫn còn những mối nghi hoặc…
Trước đó nàng ấy từng hỏi thăm, Tiêu Đình Nghiên không có thanh mai trúc mã, không có biểu muội thân thiết, hắn cũng rất hài lòng mối hôn sự này, tổ tiên cũng không bị người Triệu gia hại, mối quan hệ với lão sư và đồng học cũng tốt, không có chuyện gì ép buộc hắn phải thỏa hiệp, bản thân An Dương cũng chẳng có gì cho hắn lợi dụng.
Nàng ấy chỉ là quận chúa chứ không phải công chúa, cũng không thể nào cản trở tiền đồ của Tiêu Đình Nghiên, vậy vì sao Tiêu phu nhân lại nói như vậy.
An Dương nghĩ mãi không ra nên cũng không nghĩ nữa, nhưng ngày thứ mười sau khi thành thân, hai người cãi nhau một trận, Tiêu Đình Nghiên miệng lưỡi sắc bén, vô cùng mồm mép.
An Dương cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của Tiêu phu nhân.
Ước chừng Tiêu Đình Nghiên ở Lan Lăng và nàng ấy ở Thịnh Kinh chắc cũng không khác biệt nhau quá nhiều.
Tiêu Đình Nghiên có học vấn tốt, ngoại hình lại đẹp, cho dù có tính tình có kém một chút thì người ta cũng chỉ nghĩ hắn là một người thật tình.
Vì sao lại cãi nhau, thật ra cũng chỉ vì một chuyện nhỏ, nhiều năm như vậy An Dương sớm đã quen chuyện gì cũng đều phải vây quanh nàng ấy, mà Tiêu Đình Nghiên cũng như thế, sau khi thành thân phần lớn thời gian đều nhường nhịn nương tử, nhưng có đôi khi hắn lại nóng tính không muốn nhường.