An Dương nhớ  một phen: “Lục tỷ tỷ là  Lý thái y ? Vừa mới  theo một gã sai vặt trẻ tuổi tới đây.”
Tâm tư Lục Cẩm Dao khẽ chuyển: “Ừm, hẳn là từ chính viện thuận đường tới xem, trong phủ còn  khách nhân, lát nữa    qua thăm Yến tiểu nương tử.”
An Dương   Khương Đường một chút, nếu Lục Cẩm Dao   nàng ngủ  thì cũng  tiện quấy rầy nữa: “Ta  cùng Lục tỷ tỷ, chuyện xảy   nguyên nhân,  còn  thể giúp giải thích.”
Lục Cẩm Dao : “Vậy thì  thể  hơn  nữa .”
Vừa  về chính viện, Lục Cẩm Dao  nghĩ tới lão đại phu  tới,  nọ thế mà  là thái y trong cung. An Dương quận chúa bởi vì tuổi nhỏ sức yếu, phụ   là vương gia đương triều mới  thể mời thái y đến khám bệnh.
Lý thái y là ai mời tới, chẳng lẽ là Yến quốc công phu nhân ? Không  đến chuyện bà   thể mời  thái y  , ngay cả phủ y cũng   đến chính viện , thái y    thể đến bên    chứ.
Lục Cẩm Dao nghĩ  , Lý thái y   khả năng là do Yến quốc công phu nhân mời tới.
Vậy thì đó sẽ là ai đây?
Lục Cẩm Dao đột nhiên nhớ tới ở lương đình thoáng  thấy Cố Kiến Hải và Cố Kiến Sơn,   ở hòn giả sơn, cũng là Cố Kiến Sơn cứu  Khương Đường, chẳng lẽ là Ngũ công tử?
Cố Kiến Sơn quanh năm ở quân doanh,   tất nhiên  bệnh cũ bệnh trầm kha gì đó,  thể mời thái y cũng   gì  ngạc nhiên.
 Lục Cẩm Dao cũng  cảm thấy kinh hỉ nhiều, ngược  kinh hãi đến đầu chảy đầy mồ hôi, ngàn  vạn  đừng là Ngũ công tử. Nếu Trịnh thị  , Khương Đường sẽ   trái ngọt để ăn.
Lục Cẩm Dao  mắt còn  việc quan trọng, việc  chỉ  thể gác sang một bên. Hai vị phu nhân  đến, Lộ Trúc dâng  hoa điểm tâm, phòng khách ở ngoại viện cũng thấy thoải mái, Lục Cẩm Dao tự   qua xin , đưa cho mỗi  một hộp điểm tâm.
Có An Dương quận chúa ở đây, hai vị phu nhân  một đống lời , liền xách điểm tâm rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-66.html.]
Lúc  Lục Cẩm Dao mới  tới chính viện.
Hoài Hề cùng nha  của Yến Minh Song quỳ  con đường đá  cửa chính viện, Hoài Hề cúi đầu, thần sắc coi như lạnh nhạt. Nha  Yến Minh Song sắc mặt trắng bệch, giống như mất hồn.
Yến Minh Song vẫn còn  tỉnh, phủ y chẩn trị là do kinh hãi quá độ dẫn đến ngất xỉu,   phát sốt, mở phương thuốc hạ sốt áp kinh.
Hàn thị ở một bên vẫn ôm  sai lên  ,  thuyền của Hầu phủ lâu ngày   tu sửa,   nha   chừng cho : “Thật sự   liên lụy tới lệnh ái , cũng thật đáng thương,  chịu khổ.”
Lục Cẩm Dao ngoài  mà trong   : “…Không xảy  chuyện gì  là vạn hạnh , đại tẩu cũng đừng quá tự trách nữa. Lộ Trúc, ngươi bảo Hoài Hề  lấy thuốc .”
Lục Cẩm Dao vốn tức giận Yến quốc công chỉ lo cho ái nữ, ân nhân cứu mạng ngay cả liếc mắt một cái cũng  , lúc     thể giống như Hàn thị ôm  sai lên  .
Loại hạng  vong ân phụ nghĩa , nàng cũng  cần thiết ở chỗ  hư tình giả ý.
Phu nhân Yến Quốc Công  Lục Cẩm Dao, giống như đột nhiên nhớ tới chuyện gì, chợt : “Nha  của ngươi  việc gì ? Người  ,   ?”
Lục Cẩm Dao cố ý  nghiêm trọng hơn một chút: “Đại phu  xem qua, đang  sốt cao, bây giờ vẫn còn đang mê man.”
Phong hàn sốt cao vốn  dễ trị, bằng  vì  Trịnh thị hồi đầu mùa xuân bệnh một hồi mà đến bây giờ mới . An Dương quận chúa chính là hàng năm đầu xuân  đông đều bệnh một hồi, mới gầy yếu như .
Đây là ở Vương phủ Hầu phủ,  sẵn thuốc  ở đó, nếu là nhà dân chúng bình thường,  lẽ   sớm  còn.
Trên mặt Yến quốc công phu nhân hiện  một tia áy náy: “Để   qua đó xem một chút, nàng là vì cứu Song nhi mới thành  như . Vô luận là dược liệu  thuốc bổ gì,  bộ cứ tính cho Quốc công phủ. Thật sự là nhờ  nàng, Song nhi vẫn đang hôn mê bất tỉnh,  mới  rời khỏi chỗ  , chứ nếu  thì  nên  sớm một chút…”
Thấy Yến quốc công phu nhân áy náy  như giả vờ, Lục Cẩm Dao thở dài: “Trước tiên cứ chờ Yến   tỉnh  , bên   dàn xếp xong .”
Chuyện  đến nước , chỉ  thể để cho Yến Quốc Công phủ tặng thêm chút dược liệu thuốc cho Khương Đường thôi. Đáng thương cho Hoài Hề của nàng, vô duyên vô cớ quỳ lâu như .