Ngày Lục Cẩm Dao  sinh  là ngày mùng hai tháng hai, còn  gọi là ngày rồng ngẩng đầu.
 ngày hôm đó   lắm, mây đen kéo đầy trời, giống như trời sắp mưa, cũng giống như rét tháng ba , mây mù dày đặc giống như tuyết sắp rơi. Các chủ tử của Bình Dương Hầu phủ đều canh giữ  cửa phòng sinh,  tiếng rên rỉ bên trong, trong lòng càng thêm gấp.
Trần thị  sinh  hai nhi tử, hài tử  bất kể là nam hài  nữ hài đều , chỉ là trong phủ   tiểu nương tử đích xuất nên nếu là nữ nhi thì  càng như dệt hoa  gấm.
Từ sáng sớm đến tận giữa trưa, rốt cuộc thì tiếng  nỉ non của trẻ con cũng vang lên, trong nháy mắt đó mây đen vần vũ  bầu trời đột nhiên tan biến, từng ánh sáng vàng phủ xuống, mặt trời phá mây mà , hiển nhiên là điềm lành.
Bình Dương Hầu thấy mà trong lòng càng thêm căng thẳng, đến    là nữ nhi  thở phào nhẹ nhõm. Điềm lành đến cỡ  thì nữ nhi vẫn là  hơn,  lẽ ngày  sẽ  hoàng tử phi, mẫu nghi thiên hạ cũng  chừng.
Bình Dương Hầu liền đặt tên cho nữ nhi hai chữ Cẩm Dao. Trước đó  cũng chỉ cho rằng chuyện điềm lành  chỉ là trùng hợp, nhưng khi nữ nhi dần dần lớn lên hiện  thiên phú cùng phúc khí   nào sánh kịp.
Khi ba tuổi học vỡ lòng, chỉ cần  qua liền nhớ, so với  trưởng  lớn lên thì quả thật xuất sắc hơn nhiều.
Thỉnh thoảng Bình Dương Hầu sẽ cảm thán, nữ nhi  nếu mà là nam tử thì nhất định  thể thi đạt Trạng Nguyên, đến lúc đó sẽ  rạng danh tổ tông chấn hưng Hầu phủ, chỉ tiếc rằng nàng là nữ nhi.
Tuy rằng tiếc hận nhưng Bình Dương Hầu vẫn thỉnh  cho nữ nhi của . Mấy tiểu nương tử bình thường đều chỉ mời nữ , nhưng  mời cho Lục Cẩm Dao chính là đại nho  từ quan, học cũng   là “Nữ huấn”, “Nữ giới” mà là tứ thư ngũ kinh, chờ học xong những thứ   học “Lão Tử”, “Mạnh Tử”.
Trần thị  phản đối,  rằng nữ tử vẫn là học nữ hồng học quản gia là  , cho dù là cầm kỳ thư họa thì cũng chẳng mong nàng khảo công danh. Hơn nữa,  nhiều sách như   ích lợi gì chứ,  chữ  quản gia là  .
Bình Dương Hầu  tính toán của riêng . Mấy vị hoàng tử trong triều phần nhiều đều là mười mấy tuổi, phỏng chừng cũng sắp cưới vợ. Nếu như  thành chính phi thì ngày   trắc phi cũng  mà.
Không  ai cũng thích  ngu xuẩn, Bình Dương Hầu cảm thấy Lục Cẩm Dao thông tuệ  giống  bình thường, mà  phận cũng  giống  thường.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-655-phien-ngoai-1.html.]
Nữ nhi  ba tuổi, mấy năm nay  xảy   nhiều chuyện,  nhiều đều là dựa theo “đồng ngôn trĩ ngữ” của Lục Cẩm Dao mà , thông suốt  trở ngại.
Cho nên Bình Dương Hầu mới kiên định  Lục Cẩm Dao  sách như thế.
Lúc bảy tuổi, Lục Cẩm Dao   theo Phó   sách  bốn năm, đương nhiên cũng   ngày nào cũng  sách, nàng còn  học thêm những thứ khác nữa. Cứ năm ngày sẽ  nghỉ một ngày, mỗi ngày chỉ học nửa ngày,  giờ học  sẽ  một ít bài tập, chép sách luyện chữ. Dù  thì nàng cũng chỉ mới bảy tuổi, cũng  thể quá nghiêm khắc .
 Lục Cẩm Dao  những việc    ,  thành bài tập đúng hạn, khả năng nắm bắt cũng nhanh, Phó   thích nàng, thỉnh thoảng  cũng tiếc hận, nếu như nàng là nam tử thì nhất định  sẽ thu nàng  quan môn  tử của .
Tháng sáu, tiết trời khô nóng nhưng Lục Cẩm Dao vẫn   bàn, hết sức trầm .
Phó  đang giảng đến một câu tục ngữ, gọi là – đắc chi ngã hạnh, thất chi ngã mệnh.
Lục Cẩm Dao còn  hiểu lắm, thỉnh giáo  câu  là  ý gì.
Phó  : “Ngươi xem ở vế  ,    là do  mệnh, mà   cũng là  mệnh,  cần quá để ý  mất, ngoài  còn  câu  tái ông thất mã, an tri họa phúc…”
Lục Cẩm Dao cái hiểu cái . Tuổi nàng còn quá nhỏ, tuy rằng thông tuệ sớm nhưng  một  việc vẫn  rõ.
Mất  là  mệnh, nếu vẫn   mất thì đó là cái gì?
Lục Cẩm Dao từ nhỏ đến lớn  hề thiếu cái gì, cho dù lúc nhỏ nghịch ngợm  chuyện  cũng may mắn   trưởng bao che. Từ nhỏ đến lớn, cũng   vì , rõ ràng là chuyện nàng , nhưng kết quả đều trách tội  trưởng.
Thật giống như thể nàng  bao giờ  sai, dù thế nào nàng cũng  .
Lục Cẩm Dao hỏi: “Tiên sinh,    nào luôn luôn gặp may mắn ?”