Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 643

Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:55:15
Lượt xem: 5

Kết thúc thời gian ở cữ chính là khoảnh khắc khiến Khương Đường cảm thấy nhẹ nhàng nhất từ lúc mang thai cho tới nay, eo bụng vẫn còn chút thịt thừa, nỗi vất vả của khoảng thời gian đó vẫn còn khắc sâu, nhưng Nhược Nhược cũng đã tròn tháng, nàng cũng đã vượt qua chuyện này rất nhanh.

Sinh hài tử chỉ có thể nhờ vào nàng, nhưng chăm sóc hài tử thì có Cố Kiến Sơn ở bên, nàng lo lắng cái gì.

Hơn nữa, Lục Cẩm Dao cùng Trịnh thị đều rất thích Nhược Nhược, Khương Đường tất nhiên cũng hy vọng Nhược Nhược được càng nhiều người thích càng tốt, cho dù sau này cũng không thường gặp mặt nhưng cũng nhận được lời chúc phúc của các trưởng bối, thân nhân của bé đều rất yêu thương bé.

Trịnh thị nhân dịp đến Liêu Thành ở bên cạnh con bé nhiều một chút, bà hận không thể đem Nhược Nhược treo trên cổ, tiểu oa nhi như ngọc, trắng như ngó sen, khóc hay cười cũng đều xinh đẹp.

Trịnh thị lấy lễ vật bà chuẩn bị ra, cho Nhược Nhược xem từng cái từng cái một, nào là ve sầu bằng ngọc, ngọc như ý, các loại vòng tay chuỗi ngọc trang sức linh tinh, tất cả đều đang lay động trước mắt Nhược Nhược, nếu có thể khiến cho tiểu tôn nữ bật cười, mấy vật nhỏ này đúng là lập công lớn

“Nhược Nhược ngoan, ta là tổ mẫu, cháu giữ mấy thứ này trước, chờ trưởng thành rồi lại dùng.” Ngữ điệu của Trịnh thị dịu dàng hơn rất nhiều: “Cháu xem bây giờ cháu nhỏ như vậy, sao mà mang được có đúng không.”

Trịnh thị nói một hồi, Nhược Nhược còn chưa biết nói, chỉ có thể há miệng, lộ ra nướu răng hồng hồng đáp lại.

“Đây là Chiêu ca ca của cháu, cháu có thích ca ca không nào?” Trịnh thị cũng không biết sau này sẽ có một loại ngữ điệu gọi là “giọng cái kẹp”, nhưng Cố Ninh Chiêu có thể nhận ra tổ mẫu nói chuyện không còn lớn tiếng giống bình thường.

Bất quá Cố Ninh Chiêu cũng ngoan ngoãn hơn trước đây rất nhiều, nam hài tử ít có đứa nào không bướng bỉnh, ngay cả Cố Kiến Sơn trước đây cũng rất thích chạy nhảy lung tung, Cố Ninh Chiêu trước kia đều lăn lộn trong đống bùn.

Hiện giờ lại bày ra bộ dáng của huynh trưởng, còn chủ động nói với Lục Cẩm Dao: “Mẫu thân, chờ sau khi chúng ta trở về con sẽ đi đọc sách, đến lúc đó Nhược Nhược chắc chắn sẽ ngưỡng mộ tròn mắt nhìn con, con cũng có thể đưa theo Nhược Nhược cùng đọc sách.”

Huynh trưởng biết đọc sách sẽ được sùng bái nha.

Cố Ninh Chiêu năm nay bốn tuổi, nhưng vẫn còn chưa đủ tháng, sinh nhật năm nay còn chưa tới

Ba tuổi đã học vỡ lòng, Cố Ninh Chiêu bây giờ chỉ đi theo Lục Cẩm Dao học nhận biết mấy chữ, còn chưa mời tiên sinh tới dạy dỗ chính thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-643.html.]

Tiểu hài tử hay ham chơi, đây là lần đầu tiên Cố Ninh Chiêu chủ động nhắc tới chuyện đọc sách.

Lục Cẩm Dao cảm thấy có gì đó không đúng, hình như Cố Ninh Chiêu đang cho rằng Nhược Nhược sẽ theo bọn họ trở về. Nàng ấy cũng không có cách nào để nói với nhi tử dù bé có cố gắng thì Nhược Nhược cũng không thấy được: “Vậy một lời đã định, đổi ý sẽ là cái gì đây?”

Cố Ninh Chiêu nghiêm trang nói: “Là chó con! Con không đổi ý đâu.”

Gần giữa trưa, Cố Kiến Sơn đã từ quân doanh trở về, vội vàng chuẩn bị tiệc trăng tròn cho nữ nhi.

Cố Kiến Sơn đã biết tin Trịnh thị cùng Lục Cẩm Dao tới Liêu Thành, vừa nhìn thấy Trịnh thị đã lập tức quỳ xuống hành lễ: “Nhi tử bất hiếu, khiến mẫu thân phải vượt ngàn dặm tới nơi này.”

Đây là điều nhi tử nên làm, con dâu lại không cần như thế.

Trước đây Trịnh thị nhìn thấy Cố Kiến Sơn là chỉ muốn khóc, bây giờ đã có thể nở nụ cười: “Mau đứng lên đi, ta tới thăm Nhược Nhược, gì mà hiếu thuận với không hiếu thuận.”

Trịnh thị đỡ Cố Kiến Sơn đứng lên: “Chúng ta tới chỗ này khách nghe theo chủ, qua tiệc trăng tròn của Nhược Nhược sẽ lập tức quay về. Con và Đường Nhi cùng Nhược Nhược vẫn ổn, ta cũng yên tâm. Ngày sau trở về Thịnh Kinh, cũng không biết có thể gặp lại hay không. Hôm nay là ngày vui, con cũng đừng nghĩ đông nghĩ tây nữa.”

Còn có mấy câu vẫn chưa nói ra, Trịnh thị tin tưởng Cố Kiến Sơn sẽ hiểu, Cố gia không có ai có lỗi với ai cả, nếu phải chỉ ra một tội nhân, vậy thì người đó chính là Hàn thị, một khi đã như vậy, nói tới chuyện bất hiếu hay không để làm gì.

Cố Kiến Sơn gật đầu, nhìn Khương Đường cười, lại hành lễ với Lục Cẩm Dao: “Gặp qua Tứ tẩu, đây là Chiêu ca nhi nhỉ, đã lớn như vậy rồi.”

Cố Ninh Chiêu còn nhỏ, vốn dĩ hơi sợ người lạ, nhưng Cố Kiến Sơn đã mở miệng, bé cũng không sợ nữa, quy củ hành lễ với Cố Kiến Sơn: “Gặp qua Ngũ thúc thúc.”

Hiện giờ bé còn chưa hiểu mối quan hệ họ hàng phức tạp, cũng là Lục Cẩm Dao dạy bé gọi Ngũ thúc thúc, kỳ thật Cố Ninh Chiêu không có một chút ấn tượng nào với Cố Kiến Sơn, rốt cuộc cũng chưa từng gặp qua, bất quá vẫn còn mối quan hệ huyết thống, không nhịn được muốn thân cận một chút.

Hơn nữa Cố Kiến Sơn nhìn rất cao lớn, bả vai còn rắn chắc hơn cả Cố Kiến Châu, lúc ngẩng đầu nhìn đã cảm thấy trong lòng rất vững chãi.

Mẫu thân nói Nhược Nhược muội muội là hài tử của Đường di và Ngũ thúc thúc, Ngũ thúc thúc thật là lợi hại.

Loading...