Khương Đường  ngủ  , lúc tỉnh  trời  sáng .
Cố Kiến Sơn   , còn bên  cái gối  lộ  một góc màu đỏ, nàng thuận theo cái góc  lô đồ , là một cái hồng bao.
Chắc là tiền mừng tuổi của Cố Kiến Sơn cho.
“Đều là  lớn cả .” Khương Đường khẽ giọng lẩm bẩm một câu, nhưng   mỉm  mở hồng bao , ngó từ trong kẽ hở   mới lấy đồ .
Bên trong  một tấm ngân phiếu mười lượng, còn  một lá bùa an.
Trên  Cố Kiến Sơn chẳng  bao nhiêu bạc, hơn nữa tiền mừng tuổi  ý là như thế , bất kể bao nhiêu thì cũng đều là tâm ý.
 bùa bình an là  cầu về, Cố Kiến Sơn cảm thấy    sát nghiệt nặng nề,   liên lụy đến thê tử con cái bèn xin một lá bùa bình an cho Khương Đường.
Hy vọng Khương Đường  thể bình an, sinh nở thuận lợi.
Khương Đường  lá bùa bình an ngẩn ngơ, để tấm ngân phiếu sang một bên  nhét lá bùa bình an   trong hồng bao, đè xuống  gối.
Điều lá bùa  cầu là tâm an,  hữu dụng   cũng  , Cố Kiến Sơn vẫn luôn ở quân doanh nên  khá là lo lắng.
Khương Đường cảm thấy vẫn nên mang theo bên , nàng   thói quen đeo phụ kiện như túi thơm, từ sáng tới tối thời gian nàng ở  giường là lâu nhất nên để  gối là  .
Nhanh thật,  là một năm mới nữa .
Năm nay là năm đầu Gia Minh, tân hoàng  mới đăng cơ, dốc lòng vì nước hết sức vì dân, cả ngày  ở điện Tân Chính, thi thoảng  tới hậu cung, thời gian còn  là dạy dỗ hoàng tử.
Triệu Chân từng chịu thiệt thòi nên   con  cũng như thế, nên đầu năm  lập đích tử  Thái tử.
Tiểu Thái tử  thái sư dạy bảo, tất cả   đều  chuyện cung biến khi  cực kỳ sợ hãi, thái sư là  gánh trọng trách lớn lao, dốc lòng chăm lo cây non, để phòng khi lớn cong vẹo.
Năm nay tiểu Thái tử mười tuổi,   quan của nhà bên ngoại bình thường, nhưng thằng bé học hành  giỏi, cực kỳ hiếu kính, cũng  hiểu lễ phép, chỉ là    mấy năm phần lòng son  sắt  liệu   đổi  , cũng chẳng  thảm họa khi  liệu  lặp   .
Triệu Chân hy vọng là .
Cứ cách nửa tháng là Triệu Chân sẽ nhận  một bức mật hàm từ Tây Bắc, hiện giờ   chiến sự nhưng Tây Bắc xưa giờ là biên giới của ngự triều, quan trọng hàng đầu  là Triệu Chân   chiều thế của Tây Bắc.
 
Đọc xong mật hàm,  hỏi thái giám hầu hạ rằng: “Có  nương tử của Cố tướng quân  thai  ?”
Lời   hề  ngữ điệu nghi vấn nhưng thái giám vẫn trả lời theo nề nếp: “Bẩm Hoàng thượng,  hơn ba tháng .”
Triệu Chân sai  giám sát Cố Kiến Sơn và cả Cố phủ,  là một thanh đao, đối với vẻ thù thì đánh  thắng đó, nhưng ai ai cũng đều sợ thanh đao sẽ hướng về  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-635.html.]
Luôn   bám theo Cố Kiến Sơn, chuyện của Cố phủ bất kể lớn  nhỏ đều sẽ truyền đến tai của Triệu Chân.
Triệu Chân khá quan tâm đứa bé  là nam  nữ, nếu là bé nam thì hẳn sẽ giống như phụ  của nó, giữ gìn giang sơn ngự triều.
Triệu Chân : “Chọn vài thứ bồi bổ đưa tới,  thể gửi cho nương tử của  một bức lệnh phong.”
Chuyện phong hầu vẫn  đợi, Cố Kiến Sơn hãy còn trẻ, ngự triều   tiền lệ như thế.
 phong Cáo mệnh Phu nhân thì   thể , dẫu  phẩm cấp của Cố Kiến Sơn  bày  ở đấy .
Đợi đứa bé  sinh    tiếp, con gái cũng , giống như Từ Trinh Nam , bớt lo  nhiều.
Đầu tháng ba năm Gia Minh, Cố Kiến Sơn   về kinh báo cáo công việc.
Hiện giờ cũng gần như là nửa năm một , tháng chín là hai  đến, tính toán thời gian cũng gần gần thế.
Hoàng mệnh  thể trái, Cố Kiến Sơn chắc chắn   về.
 tháng đẻ của Khương Đường  nhiều, chắc chắn  thể  về , nhiều lắm cũng chỉ giúp Cố Kiến Sơn thu dọn hành lý  thôi.
Cố Kiến Sơn nhanh chóng  thể về, nhưng vẫn  yên tâm,  để Khương Đường tự tại thì    phập phồng lo sợ.
Sợ nàng xảy  chuyện, sợ Xuân Đài bỗng dưng tìm , chỉ cần Xuân Đài tới quân doanh một chuyến là tim Cố Kiến Sơn run b.ắ.n lên một hồi.
Cũng sợ nàng  điều khó chịu mà  tự  chống đỡ, còn  chẳng   gì.
Cố Kiến Sơn  dặn dò mấy câu nhưng lời đến bên miệng   sợ Khương Đường chê  phiền phức nên chỉ bảo: “Đợi  về, mang đồ ăn ngon của Thịnh Kinh cho nàng.”
Khương Đường  chỉ  mỗi ăn: “Được ,  ,    đường  cẩn thận,  và con ở nhà đợi .”
Lúc rời  Cố Kiến Sơn vội vã, lúc về cũng vội vàng.
Chuyện  đồng ý với Khương Đường   từng thất hứa bao giờ, mang về  nhiều đồ ăn vặt.
 
Có điều xét thấy bây giờ trời nóng, đồ mang về đều  thể để hỏng,  nơi đều  cả, còn  bọc đồ của Lục Cẩm Dao gửi tới.
Lục Cẩm Dao  để tâm, nếu Khương Đường ở Liêu Thành thì ắt hẳn ngày nào cũng đều qua thăm.
Có đánh một cái khóa nhỏ bằng vàng, còn  một miếng ngọc Quan Âm xâu dây đỏ.
Mấy bộ quần áo nhỏ  giặt qua, chạm  cực kỳ mềm mại.