Về đến nhà, Khương Đường cũng  cảm thấy khó chịu, ngày hôm say Cố Kiến Sơn    về quân doanh,   nàng  còn cảm thấy năm ngày còn  khó chịu nữa.
Con   hình như   tham lam, bây giờ còn chê năm ngày quá dài, Khương Đường  với bản    thỏa mãn, như     . Thượng tuần tháng mười một, trong phủ nhận  xe ngựa từ Thịnh Kinh tới.
Đi theo là một ma ma hơn bốn mươi tuổi, một trù nương giỏi nấu món cay Tứ Xuyên,   đồ đạc chất đầy nửa xe,  đến  tắm rửa ,  khi tắm rửa xong mới tới kiểm tra Khương Đường.
Ma ma là lão nhân của hầu phủ,  nên  gì nên  gì, Khương Đường khách khí  với bà  mấy câu  sắp xếp   ở gian phòng đơn bên phía phòng hạ nhân.
Trù nương thì ở phòng bếp nhỏ, trù nương   nhiều món,     tên món ăn mà   chảy nước miếng.
Một chuyến đưa đồ tới  còn  dược liệu và các kiểu xiêm y, Lục Cẩm Dao   thư,  thư kể chuyện  ăn của Cẩm Đường Cư,   ở hầu phủ thế nào.
Lục Cẩm Dao nhắc đến chuyện của cả nhà Cố Kiến Phong, kể rằng   an cư ở Hạc Thành .
Đối với Lục Cẩm Dao mà  thì Hàn thị là tự  tự chịu, nàng   hề cảm thấy Hàn thị đáng thương chút nào. Hơn nữa khi  thủ đoạn của Hàn thị cực kỳ ghê tởm,  kết quả như  coi như là đánh mất  thứ    nhất,  chẳng còn  thứ gì nữa, cũng coi như là ác  ác báo.
Khương Đường nhớ trong sách cũng  lưu đày,   gì khác so với hiện tại.
Điều duy nhất  đổi chính là hầu phủ  hơn trong sách một chút, nhưng phạt chính là phạt, hầu phủ cũng chỉ  thể hứng chịu.
Hầu phủ  , Chiêu ca nhi cũng khá khỏe, cuối cùng, Lục Cẩm Dao bảo nàng  chăm lo cho bản  thật , còn bảo năm   cơ hội sẽ tới thăm nàng.
Ngày dự sinh của Khương Đường là  tháng bảy năm , sinh ở Tây Bắc  lẽ  nóng nực như thế,  điều cũng khá giày vò.
Còn hơn một tháng là giao thừa, đây là  đầu từ  khi tới đây nàng đón tết với  nhà.
Có điều cũng   Cố Kiến Sơn liệu  thể về  .
Dù   về thì trong phủ nhiều  như thế, Khương Đường cũng sẽ  cảm thấy quá cô đơn.
Sang tháng Chạp trời càng lạnh hơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-633.html.]
Ma ma và trù nương  thích ứng với nơi   , điều quan trọng nhất là  giường nên ngủ  dỗi ấm áp.
Khương Đường cảm thấy nếu  nhiệt kế thì bên ngoài  âm hai mươi ba mươi độ, bên phía Thịnh Kinh cũng chỉ âm mấy độ mà thôi, cái lạnh khác biệt  .
Mùng bảy tháng Chạp,  mùng tám tháng Chạp một ngày, mấy  Lưu Dương  về.
Cuối tháng chín ,  mất gần hai tháng.
Cũng vì  đường tuyết đổ quá nhiều, nên thật sự  tiện , thế nên  trễ nải  ít thì giờ.
Đã  hai chuyến nên Lưu Dương  những việc   quen,  đường đưa lót đôi chút nên cũng  đến nỗi  kẻ cướp hàng.
Đồ đạc mang từ Tây Bắc   bán tới các nơi,  đổi về  nhiều vật phẩm mới, tới Việt Thành tháo hàng    đó kết toán sổ sách  , lúc  mới tới Liêu Thành.
Cửa hàng  cần giúp đỡ nên cả đoàn  cũng  cần ở  Việt Thành Lâu.
Việt Thành  tính là nơi  mà trái  càng  về phía Nam thì càng náo nhiệt hơn,  cũng đông hơn.
Lưu Dương định ở  Việt Thành mấy ngày,  cũng chẳng   bằng sát,  trong tuyết nhiều ngày như thế  mệt  thôi từ lâu ,  ngủ hai ngày để dưỡng sức.
Sau đó bàn giao bên  xong xuôi   về Thịnh Kinh, Lưu Không chẳng rõ liệu  về kịp trong năm ,  là   về nhà đón năm mới.
Lần   kiếm   ít tiền, trừ  tiền thuê nhà và tiền công của chưởng quỹ với mấy   thuê,   Lưu Dương  chia bảy trăm lượng, cộng thêm những thứ  mang theo là  hơn một nghìn lượng bạc. Hoàn  đủ để mua một căn nhà lớn ở Thịnh Kinh.
Gánh nặng trong gia đình  hề đè lên  , nhưng Lưu Dương luôn cảm thấy lớn như thế   thì nên gánh vai đôi chút.
Ngày     cưới vợ, hai    gả chồng, chuyện còn  nhiều.
Mà đồ của ba  Tĩnh Mặc, Bội Lan bán  cũng kha khá tiền.
Vật phẩm ba  mang  đều là hàng mà nữ tử ưa thích,    mang sáp ngọc trai tới, bôi lên  mặt cũng chẳng lo  gió thổi mất.