Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 628
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:38:48
Lượt xem: 1
Lục Cẩm Dao nói: “Bà đỡ thì không cần phải vội, lúc này mới vừa chẩn đoán ra thôi, chưa thể đưa bà đỡ đi qua đó ngay được. Cho dù là có lợi nhiều thì cũng không mấy ai vui vẻ cả. Như vậy đi, trước tiên phái ma ma qua đó, nha hoàn thì chỉ sợ Khương Đường cũng không quen dùng, phái một đầu bếp có kinh nghiệm đi là được rồi.”
Bà bà nàng dâu ngươi một lời ta một câu, đại khái đã suy xét hết tất cả mọi thứ cần chuẩn bị. Sau khi nói xong, Trịnh thị lại hơi xấu hổ nói: “Đúng rồi, có phải Chiêu ca nhi nên vỡ lòng rồi không, chỗ này của ta có một…”
Lục Cẩm Dao nói: “Vẫn còn sớm mà, mẫu thân đừng có tặng đồ cho thằng bé mãi như thế. Hơn nữa, Khương Đường cũng giống như muội muội ruột thịt của ta, ta sẽ không ghen tỵ đâu, mẫu thân yên tâm đi.”
Trịnh thị làm việc cực kỳ chu đáo, ước chừng mỗi lần tặng đồ cho Khương Đường ở bên kia thì cũng sẽ nhanh chóng tìm cớ tặng cho Cố Ninh Chiêu một chút. Lục Cẩm Dao lại không so đo những thứ này, đối với Khương Đường, nàng càng hy vọng có thể cho nhiều hơn một chút.
Trịnh thị không được tự nhiên cười cười: “Vậy trước tiên cứ sắp xếp như vậy đi, trời lạnh rồi, phải sang năm mới có thể trở về.”
Lục Cẩm Dao làm việc ổn thỏa, trước khi gửi đồ vật đi đều phải tìm phủ y kiểm tra qua một lần mới được.
Trong thư bảo Khương Đường sau khi nhận được đồ thì lại để cho đại phu xem một chút, còn lại không viết gì nữa cả, chỉ bảo nàng chăm sóc bản thân thật tốt, đừng chỉ lo cho hài tử.
Lúc viết những lời này, sắc mặt Lục Cẩm Dao thay đổi. Vì sao nàn lại nói như vậy? Đó là bởi vì... khi nàng mang thai, luôn cảm thấy những người xung quanh luôn lấy hài tử làm đầu. Lúc nàng không ăn được cơm, lúc cảm thấy khó chịu,
ai nấy đều nghĩ cách để nàng ăn nhiều thêm một chút, giống như tất cả đều là vì hài tử.
Lục Cẩm Dao cũng biết như vậy là vì tốt cho hài tử, nhưng nàng cũng không muốn Khương Đường cũng giống như thế. Vậy nên trong thư mới bảo nàng đừng chỉ lo cho hài tử, phải lấy mình làm trọng.
Cho dù là nha hoàn hay là ma ma cũng đều có lúc chiếu cố không chu đáo, mà Cố Kiến Sơn không thường xuyên ở nhà, Khương Đường tuyệt đối đừng suy nghĩ lung tung.
—— Liêu Thành ——
Từ giữa tháng chín đã chẩn đoán ra Khương Đường có thai, nguyệt sự của nàng đến từ đầu tháng, sau đó từ tháng trước cho tới tháng này đã gần một tháng.
Nguyệt sự không tới Khương Đường cũng không lên tiếng, phủ y xem mạch nói mạch tượng chưa rõ ràng lắm, hình như là có, thẳng đến cuối tháng mới xác định được nàng thật sự đã mang thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-628.html.]
Lúc đó Khương Đường còn không tin, nhưng có chính là có, không chính là không có.
Ngày chẩn đoán ra mang thai Cố Kiến Sơn không ở nhà, buổi tối Khương Đường ngủ không được, mà Điểm Kim Ô Kim ở trong phòng cũng một tấc không rời, giống như chúng nó có thể cảm giác được một sinh mệnh mới trong bụng nàng vậy.
Tuy rằng nửa tháng trước đã có cảm giác, nhưng khi thật sự xác định đã mang thai nàng vẫn có cảm giác giống như nằm mơ vậy.
Nàng cũng sẽ giống như Lục tỷ tỷ, mang thai mười tháng, sau đó sinh ra một hài tử, lại nhìn hài tử đó lớn lên trở thành một tiểu nương tử duyên dáng yêu kiều hoặc là một công tử tiêu sái nhẹ nhàng, đương nhiên cũng có thể trở thành một hỗn thế ma vương.
Hình như hài tử này đến đúng lúc. Việc làm ăn của nàng đã ổn định, nàng đã tới Tây Bắc, không cần lo lắng ở trên đường xóc nảy nữa, chỉ là hình như nàng vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Đây là một hài tử đấy.
Cho dù là ai, khi biết mang thai rồi sẽ không chỉ cảm thấy vui vẻ. Cũng không phải ngoài miệng nói sinh hài tử ra thì sẽ sinh ra ngay, mà sinh ra còn phải nuôi dưỡng, nuôi lớn rồi còn phải lo lắng chuyện hài tử thành thân.
Khương Đường vừa mới mang thai cũng đã cảm nhận được làm cha mẹ vất vả khó khăn đến thế nào.
Trong nháy mắt thậm chí nàng còn tự hỏi, cha mẹ nàng ở thế giới kia nhìn nàng sinh ra và lớn lên, liệu có phải cũng có tâm tình như vậy không.
Hai ngày nay Khương Đường không ngủ ngon, chờ Cố Kiến Sơn từ Tây Bắc trở về thấy dưới bọng mắt Khương Đường là hai quầng thâm, người cũng gầy hơn một chút, không khỏi hỏi: “Sao vậy, có phải nàng muốn trở về Thịnh Kinh không, có phải có chuyện gì không vui không…”
Nếu như Khương Đường ở chỗ này không vui, vậy thì Cố Kiến Sơn sẽ đưa nàng quay về.
Đột nhiên Khương Đường không còn cảm thấy lo lắng nữa, Cố Kiến Sơn còn lo lắng hơn cả nàng, quan tâm đến nàng. Tính tình hắn cũng không phải là chưởng quầy phủi tay, hài tử của cả hai người bọn họ chứ không phải của riêng một mình nàng.
Khương Đường thở dài nói: “Chỉ sợ muốn trở về cũng không về được...”
Cố Kiến Sơn còn chưa kịp phản ứng, Khương Đường lại ném ra một câu: “Ta mang thai rồi. Phủ y đã chẩn mạch ba lần, là thật sự có rồi.”