Lúc   nhiều hàng hóa hơn, xe ngựa cũng nhiều hơn hai chiếc, cũng    bán  .
Bội Lan nhỏ giọng : “Dọc đường  bọn … gặp   ít thương đội.”
Lớn thì mấy chục  cùng mấy chục chiếc xe ngựa, nhỏ hơn thì chỉ vài .
Bọn họ cũng xem như là tầm trung. Nhiều hàng hóa như …
Bội Lan vốn nghĩ Càng Thành chẳng  bao nhiêu , nhưng  khách điếm  mà xem,   ít thương nhân đang ở đây.
 tìm   nhiều  Hồ tộc tới mua hàng như .
Khương Đường trấn an : “Đồ vật cứ từ từ bán là ,   thuê một mặt tiền cửa hiệu. Nơi    ít mặt tiền, nhưng   thể thuê   nhiều lắm, đa  đều vô chủ, nếu  dùng thì  mua mới .”
Số căn  thể thuê chẳng  bao nhiêu, Khương Đường    chiếm tiên cơ.
Ba   sáng mắt,  nhanh  phản ứng ,  cần bọn họ   bán,  thể tiết kiệm   nhiều thời gian.
Trong  thời gian đó    thể  thêm một chuyến nữa.
Có  nhiều hàng hóa  tiện bày bán ngoài đường, nhanh chóng thuê  một cửa hàng vẫn là  nhất.
Thậm chí nếu   nào  thuê  cửa hàng, Khương Đường    thể mua  hết  hàng đó.
Trong một thời gian ngắn mà Bội Lan   khứu giác của một thương nhân, cảm thấy thuê  cửa hàng là chuyện vô cùng , hẳn là phí thuê ở nơi  cũng rẻ,  lo  tổn thất vốn liếng là .
Bội Lan: “Cái  thật là quá .”
Khương Đường : “Ta cũng  hỏi tính toán   của các ngươi một chút.”
Nàng đưa mắt   cửa sổ, ở trong phòng mà vẫn   tiếng gió thét gào: “Trời lạnh , bây giờ mà tiếp tục  buôn thì  vất vả, các ngươi   tiếp  là… chờ đến đầu xuân ấm áp hơn cũng .”
Ba   cân nhắc chuyện  cẩn thận,  khi Khương Đường hỏi tới bọn họ đều ngầm bắt chước theo Lưu Dương.
 trời thật sự  lạnh.
Bội Lan : “Để  ngẫm  ,  đó sẽ tới  với ngươi.”
 
Trời trở lạnh, hai  buôn bán cũng  kiếm   bạc cho hơn mười năm, nghỉ ngơi một chút cũng    .
Khương Đường : “Cũng , các ngươi nghỉ ngơi . Ta đến cách vách xem thử, nếu cửa hàng khai trương thì các ngươi cũng mang đồ vật tới đó bán .”
Cách vách chính là đám  Lưu Dương, còn  là đám tiêu đầu, sắp xếp cho ba nữ tử ở chung cũng là để tránh những kẻ   mắt.
Khương Đường rời   lâu là    đưa chăn và y phục tới, còn   ít ăn.
Ba  bọn họ cũng  còn chuyện gì nữa, chỉ cần chờ xem khi nào cửa hàng khai trương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-625.html.]
Khương Đường   gặp Lưu Dương, nàng hỏi chuyện của cửa hàng : “Ta tính như thế , chúng  cứ cất trữ   từ từ bán, như  chúng  sẽ  ưu thế hơn  khác. Ngươi cũng là chủ nhân,    thử ý kiến của ngươi.”
Lưu Dương ngượng ngùng : “Khương tỷ tỷ, mấy cái khác còn , nhưng mấy thứ  thì bất cứ nơi nào cũng bán . Chúng  mở tiệm tạp hóa lớn như , sẽ   tới .”
Hắn chỉ tính bày một gian hàng  bán những thứ giống như , cho dù là mở tiệm tạp hóa thì cũng chỉ mở một tiệm nhỏ thôi.
Còn vải vóc và đồ sứ,  thể bán  ?
Khương Đường : “Cái  sẽ tốn thời gian để phân loại hàng hóa, còn  bổ sung hàng hóa định kỳ, dù  cũng sẽ   tò mò, chúng  cứ thử  xem , nếu   thì chỉ tập trung bán những loại hàng bán chạy, kinh doanh như thế   ?”
Khương Đường cũng chỉ  thể  là thử , rốt cuộc     chính nàng cũng  rõ lắm.
Lưu Dương  đầu  chủ nhân,  nghĩ tới chuyện còn   quyết định: “Vậy thử xem, lúc đó xem món nào bán chạy thì chúng  lấy hàng nhiều một chút.”
Lục Cẩm Dao và An Dương đang ở Thịnh Kinh, cũng  thể cho ý kiến .
Mọi  bên  nghỉ ngơi một ngày  cùng   dọn dẹp cửa hàng.
Phía  cửa hàng  mấy gian nhà cũ nát,  lúc  thể dùng  nhà kho, sắp xếp phân loại hết hàng hóa cũng  tốn hết hai ngày.
Cửa hàng để  một ngày là sẽ mất  một ngày phí thuê, hôm khai trương cũng  mời thêm năm  cao to vạm vỡ tới canh cửa, miễn cho   nhân lúc đông đúc trộm đồ.
Hôm khai trương   nhiều  chen đầy ngoài cửa,   Hồ tộc, cũng  thương nhân, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
 
Tiểu thương từ nam tới bắc đều tự nhận  là chỉ là khách qua đường,  khi bán xong hàng hóa là lập tức rời ,  nghĩ tới thế mà    mở cửa hàng ở đây.
Mọi  chen chúc trong cửa hàng, đủ loại hàng hóa đều  niêm yết giá rõ ràng, như tơ lụa và vải vóc đều cắt xuống một mảnh nhỏ  mẫu, tránh cho chúng     dơ.
Những đồ vật còn  đều   trông coi.
Có  nghĩ rằng đây cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ, náo nhiệt thì náo nhiệt, nhưng chẳng  mấy ai mua, e là mấy thứ   dễ giải quyết .
Cửa hàng khai trương  đầu tháng chín, đến đầu tháng mười, Lục Cẩm Dao cùng An Dương nhận  thư từ Tây Bắc gửi về,  đó  Cố phủ  mang bạc đến cho phủ Vĩnh Ninh hầu và phủ An vương.
Một nhà sáu trăm lượng, một nhà ba trăm lượng.
Trong thư  , vẫn  động tới tiền vốn, chuyện buôn bán vẫn tiếp tục, đây đều là hoa hồng  chia.
Phủ An vương còn  tặng một khối ngọc thạch vô cùng , là quà tân hôn mà Khương Đường chuẩn  cho An Dương.
An Dương sẽ thành   giữa tháng mười, trong thư Khương Đường  nàng  về .
 kẻ lừa đảo.
An Dương  tiếp tục  thư, nàng   thấy  một tin vui nhất. Khương Đường  nàng vốn  tính  về, nhưng nửa tháng   phát hiện  mang thai, thật sự  về .