Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 619

Cập nhật lúc: 2024-11-22 20:33:32
Lượt xem: 1

Hai nữ nhi của Từ Trinh Nam đã xuất giá từ lâu, tới ngoại tôn cũng đã có rồi, mùa đông Tây Bắc không hề dễ chịu, vì thế mà ông phải mang một thân bệnh tật, nhưng cũng may mà ông có thể rút lui thuận lợi.

Người về hưu còn có mấy lão binh lớn tuổi, có thể chịu đựng được đến tuổi này, trên người cũng đã mang không ít quân công, ngày tháng sau này nhất định sẽ không kém.

Từ Trinh Nam sau này có lẽ cũng sẽ như Cố Thịnh Thuần, đảm nhận một chức quan nhàn tản không hưởng bổng lộc, cũng chẳng có thực quyền.

Làm võ quan mà được như thế thì cũng xem như cực kỳ thuận lợi.

Còn nữa, ông không có nhi tử, nữ nhi đã gả ra ngoài sau này cũng không còn liên quan tới nhà mẹ đẻ, sau này cũng không gặp chuyện gì cản trở.

Khương Đường cũng mừng cho Phùng di và Từ tướng quân từ tận đáy lòng, như vậy cũng tốt, hai người sống xa nhau hơn nửa cuộc đời, rốt cuộc cũng đã có thể sống bên nhau.

Nhưng cũng có nhiều điều đáng tiếc, hơn nửa đời người trôi qua, trước đây hai người đã ở bên nhau được bao lâu, một năm hay hai năm?

Khương Đường quay đầu nhìn về phía Cố Kiến Sơn, sắc mặt của Cố Kiến Sơn dịu dàng.

Khương Đường mang theo vài phần ngạo khí, nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, ta còn chưa nói muốn đi theo chàng đó.”

Cố Kiến Sơn: “Ta chỉ là muốn về nhanh một chút, tuyệt đối không có ý giấu giếm đâu. Hơn nữa, ta đã tâu lên Hoàng Thượng rồi, nàng đại nhân đừng tính toán tiểu nhân, đi cùng ta đi.”

Khương Đường cũng không phải dễ dỗ dành như vậy: “Để xem biểu hiện của chàng.”

Nàng rất vui, vui hơn tất cả mọi lần trước đây, Cố Kiến Sơn không gặp chuyện gì, cũng vui vì Cố Kiến Sơn có thể khắc ghi lời nàng vào trong lòng. Cố Kiến Sơn có thể đảm bảo chuyện kinh doanh của nàng tất nhiên là tốt nhất, nàng cũng sẽ cố gắng làm một thương nhân thật tốt.

Việc này hẳn không phải là quyết định sau khi nhận được thư của nàng, chắc chắn là Cố Kiến Sơn đã sớm nghĩ tới.

Có thể đến Tây Bắc là hoàn hảo nhất, nhưng lại dám hùa với Xuân Đài gạt nàng, mới nói mấy câu mà muốn nàng bỏ qua sao, đừng có mơ.

Tuy ngoài miệng Khương Đường nói không đi nhưng trong lòng nàng đã đáp ứng rồi.

Đi Tây Bắc không phải là chuyện nhỏ, mọi mặt đều phải chuẩn bị kỹ càng, chuyện trong phủ phải xử lý thế nào, mang theo bao nhiêu nha hoàn và gã sai vặt, còn phải thông báo cho Lục Cẩm Dao và An Dương, những việc này không thể làm xong trong giây lát được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-619.html.]

Cố Kiến Sơn trở về lần này chỉ được ở nhiều nhất năm ngày, trong vòng năm ngày phải về lại Tây Bắc.

Hắn dẫn theo Khương Đường, tất nhiên sẽ không đi liên tục cả ngày lẫn đêm, nhưng cũng không thể đi quá chậm như du sơn ngoạn thủy được.

Tới tối Cố Kiến Sơn vẫn không thấy nàng chịu nói chuyện, hắn cố ý nói: “Nàng không đi cũng được, núi cao sông dài, nàng cũng không thể chịu được cực khổ như vậy.”

Khương Đường nói: “Ai nói ta chịu không nổi, ta biết cưỡi ngựa, cũng không phải cứ ngồi xe ngựa mãi.”

Cố Kiến Sơn nghiêm túc nói: “Thật sự rất xa, đi đường vô cùng cực khổ, bây giờ nàng đổi ý vẫn còn kịp, chờ đến lúc lên đường rồi ta sẽ không thể đưa nàng quay về được nữa.”

Trong lòng Cố Kiến Sơn đương nhiên nguyện ý để Khương Đường đi theo, ngay cả là ở Liêu Thành thì vẫn tốt hơn Thịnh Kinh.

Nhưng tốt xấu trong chuyện này đã quá rõ ràng, nếu Liêu Thành tốt như vậy thì sao kinh đô của Ngự Triều không đặt ở Liêu Thành?

Cố Kiến Sơn vừa muốn Khương Đường đến Tây Bắc lại vừa không muốn.

Khương Đường nói: “Ta có thể thích ứng hay không không phiền chàng lo lắng, lại nói, ta cũng không chỉ là vì chàng, ta còn có chuyện kinh doanh phải làm…” Cố Kiến Sơn không ngại mấy chuyện này: “Phần lớn nguyên nhân đều nằm ở ta là đủ rồi.”

Nghe hắn nói như vậy lại khiến Khương Đường mềm lòng: “Đã biết, Ngô Chi nói Liêu Thành vẫn tốt hơn Càng Thành, trước tiên cứ ở lại Liêu Thành đi, sau này lại dọn đi sau. Chàng đừng lo cho ta, Liêu Thành bên kia thế nào rồi, nhà cửa đã ổn thỏa chưa, còn phải chuyển nhà nữa, Ô Kim và Điểm Kim cũng phải mang theo…”

*

Khương Đường cũng không định giấu chuyện mình muốn đi Tây Bắc, trước tiên là nói cho Lục Cẩm Dao, sau đó Lục Cẩm Dao lại nói cho Trịnh thị.

Trịnh thị sửng sốt một hồi lâu.

Trong khoảnh khắc đó bà dường như lại nhớ tới khoảng thời gian trước đây, khi đó Cố Kiến Phong mới ra đời, đợi hắn lớn thêm một chút, bà lại tiếp tục một mình mang thai, một mình sinh hài tử, một mình nuôi dưỡng hài tử.

Cũng không biết đã phải sống những ngày như vậy trong bao lâu. Tính tình Cố Kiến Phong giống bà cũng là có nguyên nhân cả.

Muốn đi thì cứ đi thôi.

Loading...