Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 61

Cập nhật lúc: 2024-11-14 15:08:48
Lượt xem: 18

Bạch Vi lặng lẽ hỏi Khương Đường, “Có muốn kiếm tiền nhanh hơn nữa không?”

Khương Đường: “Hả?”

Cái gì gọi là kiếm tiền nhanh.

Bạch Vi nói: “Ngươi bây giờ đang nhàn rỗi, nguyên liệu dư thừa không dễ bảo quản, chờ khi vào hạ, để cả đêm sẽ hỏng hết. Coi như đi ra ngoài mua, ngươi có thể làm xong đem đi bán cũng là kiếm.”

Khương Đường ngẫm lại tính khả thi của chuyện này, Lục Cẩm Dao coi trọng nàng, đối với chuyện của nàng đều là mắt nhắm mắt mở, chỉ cần học giỏi chữ, thời gian còn lại có thể làm chuyện khác.

Giống như Bạch Vi các nàng, lúc rảnh rỗi cũng có thể thêu khăn kiếm thêm.

Làm thì nàng có thể làm, Khương Đường hỏi: “Nhưng làm xong ta bán cho ai chứ?”

Bạch Vi nói: “Ngươi có biết Yến Kỉ Đường chúng ta có bao nhiêu nha hoàn không? Ngoại trừ những người thường thấy là Lộ Trúc tỷ Lục Anh các nàng, còn có người bên đại nương tử ở ngoài trông coi cửa hàng, thôn trang cho đại nương tử. Hơn nữa Triệu đại nương, bà tử trông cửa, gã sai vặt đi theo Tứ gia, hạ nhân Yến Kỉ Đường đã hơn hai mươi người. Hạ nhân trong các viện khác cũng có từng đấy người không khác biệt lắm, tiểu nương của Nhị gia Tam gia đều ở đây, nha hoàn hầu hạ càng nhiều.”

Tiểu nương của Nhị gia Cố Kiến ThủyNgô thị, tiểu nương của Tam gia Cố Kiến Hải là Thẩm thị, hai người này Khương Đường chưa bao giờ gặp qua. Ngẫm lại cũng đúng, tôn tử đã có, ai còn có tâm tư tranh sủng, phần lớn đều ở trong viện không ra ngoài.

Nhưng cũng không phải nha hoàn trong viện nào cũng nhiều. Khương Đường nói: “Yến Hồi Đường chỉ có hai bà tử trông cửa.”

“Thiếu chút nữa đã quên Yến Hồi Đường, có điều chờ tân nương tử vào cửa, cũng sẽ náo nhiệt lên thôi.” Bạch Vi nói tiếp, “Nha hoàn chính viện càng nhiều hơn, còn có ngoại viện hầu hạ, phòng bếp lớn, phòng hoa, phòng may vá, phòng thêu... trong ngoài tính cả cũng hơn hai trăm người.”

Nha hoàn phòng hạ nhân rất nhiều, đối với Khương Đường mà nói đều là người lạ, ngày thường cũng không nói chuyện.

Nói như vậy chắc chắn rất có lợi nhậun.

Khương Đường: “Nhưng bà tử quét dọn và tam đẳng nha hoàn một tháng có năm đồng nguyệt ngân, làm sao sẽ tiêu tiền ăn đồ ăn của bếp nhỏ.”

Bạch Vi nói: “Năm đồng một tháng không tính là ít, còn có khen thưởng nữa mà. Ngươi ngẫm xem Bội Lan bọn họ, không phải cũng ăn sao. Nói thật với ngươi, có người ban đêm ngửi thấy trong phòng chúng ta có mùi quá thơm, cố ý

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-61.html.]

hỏi ta có thể nhờ ngươi làm hay không. Ta quen biết nhiều nha hoàn. Như vậy đi, bán một phần chia cho ta một văn tiền, ta phụ trách đưa, như thế nào?”

Trong lòng Khương Đường bội phục, những nha hoàn của Yến Kỷ Đường này thật sự có bản lĩnh.

Khương Đường: “Chờ qua xuân nhật yến đi, ngày mai hẳn là sẽ rất bận rộn.”

Bạch Vi: “Được, vậy cứ quyết định như thế. Vật hiếm thì quý, chúng ta cũng không thể nhận quá nhiều, càng không được bán rẻ, thế nào cũng phải đắt hơn mấy văn tiền so với bọn ta, bằng không làm sao hiện ra nhóm chúng ta có quan hệ tốt được.”

Khương Đường cười nói: “Yên tâm, bán cho các ngươi chắc chắn là rẻ nhất.”

*

Khương Đường nói không sai, ngày hôm sau, phủ Vĩnh Ninh hầu bận rộn từ trên xuống dưới.

Nha hoàn gã sai vặt trong phòng hoa cắt tỉa cỏ cây khắp Hầu phủ, nha hoàn ngoại viện mang thang lau chùi quét dọn ở cửa ra vào, đá vụn trên con đường đá cuội nhỏ trong hoa viên toàn bộ đều được nhặt sạch sẽ.

Hầu phủ trên dưới rực rở hẳn lên.

Từ xế chiều Khương Đường đã bận rộn làm điểm tâm.

Nhào bột mì, làm bột trà xanh, làm nhân khoai sọ chuẩn bị sẵn sàng cho sáng mai.

Lục Cẩm Dao cũng để tâm đến chuyện này, cả ngày không nhàn rỗi.

Trịnh thị bảo nha hoàn phòng may vá đi Yến Hồi Đường, bởi vì bên đó ngoại trừ hai bà tử trông cửa thì bên trong không có một ai.

Khi hỏi mới biết, Ngũ công tử đã sớm đi ra ngoài.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, người nên đến lại không đến.

Trịnh thị xụ mặt bảo Tam phòng Cố Kiến Hải đi quân doanh truyền lời, “Nếu không trở về, sau này cũng không cần trở về nữa.”

Loading...