Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 608
Cập nhật lúc: 2024-11-22 20:26:01
Lượt xem: 3
Có hai cửa hàng có trọng lượng thì cũng là điều tốt với danh tiếng của phố ăn vặt, không còn là nơi mà những gánh bán rong ở cùng một chỗ nữa.
Hơn nữa, chưởng quỹ của Ngũ Hương Cư có mang đến bốn hộp điểm tâm nổi danh đắt đỏ, kiểu dáng cực kỳ đẹp, làm y như hình con thỏ, chưởng quỷ của Ngũ Hương Cư nói chuyện cũng rất dễ nghe, đại ý là xin Khương Đường chớ đồng ý với những cửa hàng điểm tâm khác, những món điểm tâm này coi như là quà cảm ơn.
Cũng có ý kết giao hảo.
Khương Đường bỗng nhớ đến Phong Hương Trai, nhân lúc hầu phủ xảy ra chuyện thì ngáng chân, có điều hình như cửa hàng này không mở tiếp nữa, cũng không biết là vì cớ gì.
Có thể kết giao hảo với Ngũ Hương Cư là chuyện hay, Khương Đường bèn đồng ý, văn thư ký với Cố Tiêu là lấy một phần lợi nhuận của gian hàng, còn Ngũ Hương Cư là cho thuê toàn bộ, dẫu sao thì không phải nhằm vào học trò của thư viện.
Khương Đường đồng ý, điểm tâm thì đưa đến phủ Trường Ninh hầu với chỗ của Lục Cẩm Dao, mỗi nơi đưa tặng một hộp, hai hộp còn lại nàng cũng sợ để hỏng nên giữ lại cho mình một phần, phần còn lại thì bảo Ngưng Nguyệt chia cho đám nha hoàn chính viện.
Đợi đến hôm mùng sáu, Khương Đường dẫn theo Ngưng Nguyệt tới thư viện một chuyến.
Phố ăn vặt có thêm hai cửa hàng, nên càng thấy náo nhiệt hơn.
Ngũ Hương Cư ở một con đường khác, gian hàng bán quạt cũng ở bên khác, đều chọn chỗ to, cửa hàng bán điểm tâm, bán quạt bày bán ở chỗ đó, bên ngoài
có không ít học trò vây quanh, chọn được thì trả tiền, cực kỳ thoải mái.
Quạt được làm rất đẹp mắt, bất kể là chuôi quạt hay là đề chữ thì đều khiến cho người ta có cảm giác mới lạ.
Có người nhận ra đây là đồ của Đa Bảo Các ở thành Thịnh Kinh, vừa hay biển hiệu của gian hàng cũng khắc ba chữ Đa Bảo Các, trên cán quạt cũng có nên mua một cách rất yên tâm.
Đúng lúc trời nóng nên thay quạt cũng tốt.
Cơ mà quạt của Đa Bảo Các không hề rẻ, giá cả y như giá bán trong nội thành Thịnh Kinh, một chiếc quạt có thể ăn được mấy bữa cơm, cái rẻ thì mười mấy văn, cái đắt thì một lạng, hoặc vài lạng bạc, giá cả gì cũng đều có đủ.
Còn chuyện buôn bán của Ngũ Hương Cư cũng không tệ, đã là cửa hiệu lâu năm rồi, dăm ba bữa ăn của Cẩm Đường Cư, rồi ăn điểm tâm của nhà khác cũng khá được, cứ như thế náo nhiệt vô cùng, nhưng túi tiền của đám học trò lép xẹp đi nhiều.
Nhưng ăn điểm tâm, thạch băng, trà sữa lạnh, rồi mua những thứ khác nữa, càng thấy tự tại hơn so với ngày xưa.
Nhưng đối với những người bán rong mà nói một ngày như thế chẳng khác gì đòi mạng.
Vừa qua tết Đoan Ngọ, thời tiết rõ ràng đã nóng lên nhiều, buôn bán với ánh nắng mặt trời trên đỉnh nên đầu như sắp bốc khói.
Thật ra buôn bán trong phố ăn vặt cũng nóng, vào hạ nào có ai không nóng đâu, nhưng so ra thì ở bên trong chắc chắn phải dễ chịu hơn một chút.
Có ngwoif muốn đi thuê quầy hàng nhưng mấy ngày trời không thấy bóng dáng của đông gia đâu, lần này từ xa đã trông thấy một phu nhân ăn mặc cực kỳ đẹp, bèn định đặt việc trong tay xuống đi tới hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-608.html.]
Nhưng trước sạp hàng còn có khách nên thật sự không chạy đi được, chỉ có thể nén nhịn xuống, tiếp đã khách xong xuôi đã.
Khương Đường gặp quản sự của phố ăn vặt trước, bên này nàng để lại một người quản sự, hai người hộ vệ, bề ngoài thì lo quản chuyện an toàn của phố ăn vặt nhưng thật ra là dọn sạch rác.
Thư viện bên này không có trộm cướp, cũng không có kẻ nào dám làm loạn, càng không có kẻ lộng quyền thu bạc nào, nên chỉ để ý những việc vụn vặt.
Quản sự nói mấy ngày nay có vài người tới hỏi chuyện gian hàng, có phải tiền thuê nửa năm đầu đã giảm một nửa rồi hay không, còn có hai người đã cầm bạc tới muốn ký văn thư.
Trong Khương Đường đã nắm bắt được tình hình, có mấy người tuy không nhiều nhưng so với ba thì đã coi như rất nhiều rồi.
Nàng đáp: “Lát nữa các ngươi theo Ngưng Nguyệt đi gặp chủ bán hàng, sau khi xem văn thư xong thì đưa tới cho ta.”
Trên phố ăn vặt bình dân vẫn còn có rất nhiều cửa tiệm trống, Khương Đường có thể ở trong đó đợi một lúc.
Ngưng Nguyệt nhún mình đáp vâng, rồi đi mua chút đồ ăn trước, sau đó đợi đám học trò lên lớp rồi đi gặp chủ bán muốn thuê cửa hàng.
Tổng có sáu người.
Hỏi han và ký văn thư đều rất nhanh, chiều hôm nay thu dọn xong là tối có thể chuyển vào luôn, nhưng thời gian vẫn bắt đầu tính từ ngày mai, xem như là cho không nửa ngày.
Thuê trọn một năm, cọc một trả ba, nếu giữa chừng rút không thuê thì phải nói trước, còn phải trừ đi một tháng tiền thuê.
Mấy người nọ cũng đã chọn vị trí xong xuôi, thuê được gian này xong thì lòng dạ cuối cùng cũng thở phào.
Giống như ăn đồ ăn vậy, còn chưa nuốt xuống miếng nóng hổi đầu tiên nhưng đã muốn ăn miếng thứ hai.
Tính cả sáu gian hàng này với cả mười gian ban đầu, tổng cộng đã cho thuê mười sáu gian.
Còn dư lại hai mươi tư gian hàng, Khương Đường cũng không nóng ruột như thế nữa, nàng bảo quản sự trông coi rồi quay về.
Về phần người thuê quầy hàng có hối hận hay không thì tạm xem xem có người nào tới cửa đòi trả lại bạc hay không là được.
Cũng có thể không thuê, cứ khấu trừ tiền trả bạc dựa theo văn thư là được.
Đợi qua hai ba ngày không có ai tìm đến, Khương Đường lập tức thấy nhẹ nhõm.
Thêm nữa là nguyệt sự của nàng cũng đã qua rồi, tuy rằng chậm mất mấy ngày nhưng nàng không có thai.