Lục Cẩm Dao năm nay  hai mươi tuổi, lúc Lộ Trúc  đến bên cạnh nàng thì nàng mới mười hai tuổi. Thời gian trôi qua cũng nhanh, ngay cả Chiêu ca nhi cũng lớn như  .
Nàng : “Hoài Hề cũng là tám năm nhỉ,  bên cạnh , chỉ  hai  các ngươi vẫn luôn ở đây.”
Nha    bởi vì phẩm tính  đổi  đổi,  đó xuất giá, bốn  Lộ Trúc là nha  hồi môn  theo nàng tới đây, Khương Đường cùng Bạch Vi  chuộc , theo nàng  cuộc sống của Bạch Vi cũng  tệ.
Hiện giờ bên cạnh Lục Cẩm Dao chỉ còn  hai lão nhân Lộ Trúc và Hoài Hề.
Tình cảm nhiều năm như , hai   bao giờ  sai cái gì, Lục Cẩm Dao thật sự  cách nào đối đãi với hai  như nha  tầm thường .
Lộ Trúc  gật đầu, “ , nô tỳ vẫn luôn ở bên cạnh đại nương tử.”
Lục Cẩm Dao  : “ trong thiên hạ    yến hội nào là  tan, các ngươi cũng  thể cứ luôn ở mãi bên cạnh  . Ta  thành  , các ngươi cũng  sống cuộc sống của  nữa. Cho dù  lấy chồng sinh con, cũng  thể tự  kinh doanh buôn bán nhỏ,   cái gì thì ,  thể cứ mãi ở bên cạnh .”
Lục Cẩm Dao vẫy tay với Lộ Trúc, Lộ Trúc liền  tới.
Lục Cẩm Dao cầm tay nàng  : “Tám năm qua, ngươi vẫn luôn vì , nhưng    chậm trễ ngươi một  tám năm  hai  tám năm nữa. Ta  là bởi vì  mới  trở  phủ, ngươi cũng    bây giờ.
 trong phủ  dần  định  , ngươi mà  thì vẫn còn  nha  khác. Ngày  nếu nhớ  cùng Chiêu ca nhi thì cứ  về thăm là  .”
Hai mắt Lộ Trúc ướt đẫm, chóp mũi chua xót, giọng nghẹn ngào : “Đại nương tử...”
Lục Cẩm Dao  : “Lại  hỏi một chút xem   nào  chuộc  nữa ?”
Những  khác  lấy bạc để chuộc , nhưng Lộ Trúc và Hoài Hề thì khác.
Người  theo nàng tám năm, đương nhiên  thể so với  bình thường.
Trong lòng Lục Cẩm Dao  chút động dung, điều chỉnh cảm xúc   tới
chính viện  chuyện với Trịnh thị về chuyện đại xá thiên hạ, hạ nhân trong phủ chuộc .
Trịnh thị : “Ngươi cứ  chủ là  .”
Đại phòng  tội lưu đày, vị trí thế tử còn bỏ trống. Vĩnh Ninh Hầu dự định  khi tân hoàng kế vị  xin lập thế tử, cũng biểu lộ lòng trung thành và thần phục của Hầu phủ đối với hoàng thất.
 
Trịnh thị tin tưởng Lục Cẩm Dao sẽ   chức vị Hầu phu nhân , cho dù mấy năm nay trong phủ yên lặng, nhưng vài năm , tất sẽ một  nữa  lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-594.html.]
Lục Cẩm Dao hành lễ: “Vậy thì con dâu xin phép lui  .”
Sau khi trở về, Lộ Trúc cũng hỏi kỹ,  thư phòng  chuyện với Lục Cẩm Dao về chuyện chuộc  của hạ nhân: “Nha  Yến Kỉ Đường  , Hoài Hề, Bội Lan, Tĩnh Mặc bốn   chuộc .”
Những  còn  đều là con của  hầu trong Hầu phủ,  nhân phụ mẫu đều ở đây nên  ở  Hầu phủ  việc.
Huống hồ, Nguyệt Vân các nàng vốn là nha  nhị đẳng. Trước khi Lục Cẩm Dao gả  đây là nhất đẳng, mà tứ phòng  chỉ định sẽ kế thừa Hầu phủ.
Lộ Trúc Hoài Hề  , các nàng   thể  trọng dụng. Lục Cẩm Dao là chủ tử , còn   nhà ở đây, cuộc sống sẽ  kém.
Mà Bội Lan Tĩnh Mặc mặc dù cũng   nhà ở bên , nhưng hai      nha  nữa.
Đại khái là bởi vì  thấy    nha  là như thế nào, cho dù  khi xuất phủ sống  , bọn họ cũng    nô tỳ nữa.
Người nhà ở đây,   còn  thể trở về thăm.
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Được, chờ mấy ngày thánh chỉ hạ xuống, ngươi cũng
hỏi  ở viện khác một chút xem   chuộc   , ghi nhớ  cùng  luôn.”
Nàng quản chuyện của  bộ phủ,  thể chỉ hỏi Yến Kỉ Đường. Lộ Trúc : “Vậy nô tỳ liền  hỏi.”
Tuy rằng  chuẩn  chuộc  nhưng vẫn    chuyện hiện tại,  thể qua loa . Có câu   sư ngày nào gõ mõ ngày , đây cũng là một đoạn tình cảm chủ tớ cuối cùng.
Trong lòng Lục Cẩm Dao cũng thoải mái, chỉ chờ ngày mai đăng cơ đại điển xong, hết thảy bụi trần lắng xuống,   cuộc sống liền chậm rãi trôi qua.
Ngày hôm , ngày mười tám tháng tư, ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp chốn, tân hoàng đăng cơ.
Đổi tên hiện thành Gia Minh, sang năm đổi thành năm Gia Minh.
Hoàng hậu là nữ nhi của Đặng Quốc Công phủ, nhưng Đặng Quốc Công phủ ở trong triều cũng   chức vụ thực sự, cũng là vì phòng ngừa ngoại thích tham dự chính sự.
Mà đại điển đăng cơ chấm dứt, Gia Minh Đế liền  tới Cần Chính Điện, Triệu Chân cũng  dám lơi lỏng nửa phần.
Mà Thái Thượng Hoàng cùng mấy vị phi tần  dời đến cung điện khác, qua mấy ngày nữa chuẩn   tới sống ở biệt cung. Sắp đến Tết Đoan Ngọ,  Tết Đoan Ngọ trời sẽ  nóng,  biệt cung tránh nóng cũng .
 
Khương Đường  từng  xem đại điển đăng cơ, chờ Cố Kiến Sơn trở về bảo  kể, nhưng Cố Kiến Sơn cũng miêu tả  : “Có  nhiều , trời  nắng, nóng lắm.”