Phố ẩm thực  thành hình, giọng  Ngưng Duyệt mang theo sự vui vẻ, tựa như đang tranh công: “Đại nương tử  thể  xem, bên  lúc buôn bán cũng tuyên truyền giới thiệu một chút, học sinh trong thư viện đang  háo hức.”
“Những thứ đưa cho viện trưởng thư viện thì cũng  đưa , văn kiện kinh doanh của chúng   chờ xây xong   mới , nhưng mà quan hệ 
 khơi thông .” Ngưng Duyệt phụ trách những chuyện , chạy liên tục mấy ngày nay.
Đưa cho viện trưởng chính là sách, nhưng cũng   sách bình thường mà là một bộ sách độc nhất vô nhị. Đây là của Lục Cẩm Dao đưa tới, chính là cái gọi là gãi đúng chỗ ngứa, quả nhiên hợp khẩu vị.
Quan hệ khơi thông cũng là tặng đồ nhưng   đặc biệt quý giá,  bộ đều là nể mặt Cố Kiến Sơn.
Đây là  đầu tiên Ngưng Duyệt  những chuyện , nhưng chạy vài chuyến  cũng dần quen thuộc. Hiện giờ bên  nàng  còn  một nha   theo, gọi nàng  là Ngưng Duyệt tỷ tỷ. Tính  như  cũng  uổng công, bây giờ giao nàng  quản chuyện gì nàng  cũng  còn sợ hãi nữa.
Hơn nữa nửa tháng  nàng  nhận   ít tiền thưởng, đều là đại nương tử thưởng cho. Ngưng Duyệt  Khương Đường giống như  cơm áo gạo tiền cũng  quá đáng.
Hơn nữa  về lâu dài, thưởng tiền là chuyện nhỏ. Nàng   việc nhiều,  còn  ,  phủ   mấy tháng mà   khác so với  .
Khương Đường  ánh mắt Ngưng Duyệt sáng ngời, cổ vũ : “Làm  lắm.”
Ngưng Duyệt : “Đều là nhờ  đại nương tử dạy , bằng  nô tỳ 
dám cùng viện trưởng thư viện  chuyện . Trước  nô tỳ cũng   bản lĩnh . Đại nương tử  thể dành thời gian  xem một chút, nô tỳ  chỉ
sợ  rõ ràng.”
Khương Đường: “Ngày mai chỉ sợ  , ngày mốt   thư viện xem một chút. Chờ qua mấy ngày nữa chuyển trúc và hoa mai hoa cúc qua, hẳn là sẽ  hơn. Thời gian  vất vả cho ngươi , qua   đường nhớ chú ý nhiều hơn một chút. Buổi sáng ngày mai nha  gã sai vặt trong phủ cũng đừng  ngoài.”
Hiện tại  ngoài thuận tiện,  quan tâm chậm trễ một hai ngày. Khương Đường bảo Xuân Đài  mua một chiếc xe ngựa,  chi  hơn một trăm lượng
bạc, nhưng cũng thuận tiện hơn.
Nha  trong phủ  ngoài  việc  thể cứ luôn  thuê xe ,  một  nơi  thể tránh .
Ngưng Duyệt ôi một tiếng: “Nô tỳ  vất vả, còn  cảm ơn đại nương tử dìu dắt nữa, lát nữa nô tỳ sẽ  với bọn nha  gã sai vặt trong phủ.” Khương Đường ừ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-593.html.]
Nói xong, Ngưng Duyệt liền lui .
Ngày mai chính là ngày mười tám tháng tư, cũng là ngày tân hoàng đăng cơ.
Đương nhiên Cố Kiến Sơn  đến tham dự đại điển đăng cơ triều bái tân hoàng, còn   đến lúc nào mới xong nữa.
Nàng ở bên  cẩn thận một chút,  trong phủ cũng đừng chạy loạn, tránh va chạm với quý nhân.
Khương Đường còn cân nhắc một chuyện.
Tân hoàng đăng cơ sẽ đại xá thiên hạ, đến lúc đó sẽ xá tội cho  nhiều tội nhân. Nha  gã sai vặt trong các phủ  chuộc  cũng  thể tự xin chuộc  cho .
Không  tất cả các phủ đều giống như Yến Kỉ Đường,   tiếp chỉ  khi đại xá thiên hạ,  chuộc  mới   gia chủ ngăn cản.
Khương Đường lúc đó  thể chuộc    là bởi vì Lục Cẩm Dao. Nếu nàng là nha  của Yến An Đường, phỏng chừng cả đời  đều lưu  nơi đó.
Tuy nhiên chuộc  cần   bạc, mà cũng   chỉ là bạc dùng để chuộc . Sau khi chuộc  xong  thể sống  ở bên ngoài  , rốt cuộc là rời   là ở ,  tự  suy nghĩ.
Rất nhiều hạ nhân   chuộc . Làm hạ nhân trong phủ cũng  cuộc sống  hơn  nhiều , cũng  thể tích lũy bạc.
 một khi xảy  chuyện thì cũng   dính chung , cho dù  chạy trốn cũng trốn  thoát, tựa như nha  Yến An Đường, Cố Kiến Phong  lưu đày thì các nàng chỉ  thể  bán .
Khương Đường định bảo quản sự hỏi một chút xem thử  ai  chuộc  ,  cần trì hoãn nữa.
Lục Cẩm Dao bên  cũng nghĩ đến chuyện , cho nên để Lộ Trúc hỏi  của Yến Kỉ Đường xem  ai  chuộc .
Lộ Trúc đầu tiên là sửng sốt, hỏi qua một vòng  trở về lắc đầu với Lục Cẩm Dao: “Hồi đại nương tử, Yến Kỉ Đường   nha   chuộc . Gã sai vặt bên   theo Tứ gia còn  trở về, chờ  trở về  nô tỳ   hỏi một chút.”
Lục Cẩm Dao  thần sắc Lộ Trúc  đúng lắm, nhẹ nhàng  hỏi: “Lộ Trúc, ngươi  theo  mấy năm ?”
Lộ Trúc   vì  Lục Cẩm Dao  hỏi như , chỉ  thể cẩn thận đáp: “Nô tỳ từ lúc mười sáu tuổi   nha  của đại nương tử, hiện giờ  tám năm .”