Trong nháy mắt  khí trong miệng   cướp đoạt, Khương Đường  trốn về phía  nhưng phía  chính là giường, Cố Kiến Sơn thuận thế đè nàng xuống giường.
Chăn gấm phủ đầy hoa, giống như ngã thẳng  trong khóm hoa, một tay Cố Kiến Sơn đặt  đỉnh đầu Khương Đường, thở hổn hển hai , vỗ vỗ eo Khương Đường: “Để   rửa mặt  , nàng đừng ngủ, chờ   .” Cố Kiến Sơn phụng chiếu hồi kinh, vì   nhanh nên đương nhiên cưỡi ngựa trở về. Dọc theo đường  hứng một  gió cát,    rửa mặt , tránh cho Khương Đường  dính ,   thật sự là  kìm lòng .
Khương Đường gật đầu, tay nàng vẫn còn ôm lấy cổ Cố Kiến Sơn, liền tiến lên hôn một cái: “Vậy  mau  .”
Cố Kiến Sơn nhéo nhéo eo Khương Đường: “Ta  đây.”
Đã gặp , thế nên lúc   sinh  cảm giác  nỡ rời , Cố Kiến Sơn thật  ôm  cùng  rửa mặt.
Hít sâu hai ,   thẳng dậy,  đến mộc thất ở một bên.
Qua hơn một khắc đồng hồ, khi Cố Kiến Sơn đẩy cửa tiến ,  bàn  bày một chén mì nóng. Cố Kiến Sơn cũng  , tóc  còn đang ướt sũng,   cũng lạnh lẽo.
Khương Đường cả kinh: “Trong phòng bếp nhỏ lúc nào cũng  nước nóng,    dùng nước lạnh rửa mặt. Lại đây,  lau tóc cho .”
Mấy ngày thành  , chỉ  Cố Kiến Sơn lau tóc cho nàng, còn Khương Đường  từng tự    nào hết.
Cố Kiến Sơn Lương  quen với chuyện  , ở trong quân doanh cũng là như . Bây giờ giật  ngẫm  như  cũng  ,  còn  cùng Khương Đường bạc đầu giai lão, thói quen dùng nước lạnh    đổi.
     Khương Đường  chuyện lẩm bẩm, liền mím môi    lời nào.
Khương Đường thấy    một câu nào, nghiễm nhiên là một bộ dáng lợn c.h.ế.t  sợ nước sôi, nàng  lau tóc cho Cố Kiến Sơn  : “Nước lạnh cũng thấm  tận xương đấy,    chịu chú ý chút nào thế hả. Lạnh quá , ngay cả tay  cũng lạnh nữa.”
Tóc còn  lau khô, Cố Kiến Sơn  ôm   trong n.g.ự.c   hôn lên,
 thích bộ dáng Khương Đường lẩm bẩm, thích bộ dáng Khương Đường quan tâm đến .
“Trên bàn  đồ ăn đây,  ăn một chút .” Cố Kiến Sơn : “Không đói bụng.”
Khương Đường   gì nữa, nhẹ nhàng đẩy Cố Kiến Sơn một cái nhưng   đẩy nổi, liền chủ động hôn lên.
 
Hai   lâu  gặp, cho dù  cẩn thận chạm  cũng  thể sinh  một chuỗi tia lửa, huống chi là chủ động hôn.
Cố Kiến Sơn   hôn  cực kỳ tỉ mỉ, chiếu cố vạn phần chu đáo...
Sau khi hai   loạn một trận thì  qua giờ Tý, đồ ăn  bàn cũng  nguội ngắt . Cố Kiến Sơn quyến luyến loại cảm giác ,  hề  tâm tư để ăn cơm,  ôm chặt Khương Đường, bàn tay   buông  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-588.html.]
Đầu óc Khương Đường thanh tỉnh hơn một chút, do dự   nên  chuyện Hầu phủ với Cố Kiến Sơn như thế nào.
Trong thời gian Cố Kiến Sơn  Tây Bắc  xảy   nhiều chuyện, hơn nữa, chuyện  liên quan đến Vĩnh Ninh Hầu phủ nên  càng  thể hàm hồ.
Khương Đường mở miệng : “Sau khi   Tây Bắc...” Cố Kiến Sơn : “Ta  hết,  cũng nhận  thư .”
Ở Tây Bắc cũng   là  bộ tin tức  tắc nghẽn,  nhiều tin tức cũng  thể , Cố Kiến Sơn cúi đầu  Khương Đường: “Thời gian  vất vả cho nàng .”
Khương Đường lắc đầu, đại khái là chuyện  qua. Lúc Cố Kiến Sơn , nàng cũng  cảm thấy thời gian đó khó khăn đến bao nhiêu, nhưng cẩn thận ngẫm , mấy ngày đó quả thật là ngày đêm lo lắng, căng thẳng đến  chịu nổi, ngay cả thời gian để nhớ Cố Kiến Sơn cũng  .
 hiện giờ  chuyện  qua,  còn cảm thấy gì nữa. Cố Kiến Sơn : “Hiện tại   , cứ giao cho .”
Hai  câu  câu   chuyện, chỉ chốc lát  Khương Đường  ngủ  .
Cố Kiến Sơn ngược  còn  buồn ngủ, ôm chặt  trong ngực. Đối với  mà , đó là kết quả  nhất.
Cố Kiến Phong bên   cảm thấy đáng tiếc, nhưng  một  việc chỉ đáng tiếc là  đủ,  ai sẽ cảm thấy    cái gì cả mà nương tay, đối với  khác cũng   cách nào để giải thích.
Cố Kiến Sơn  hỗ trợ cũng khó, chỉ  thể đưa chút tiền tài, đương nhiên,  tiên  thương lượng với Khương Đường cái .
Cố Kiến Sơn   đang ngủ say, Khương Đường  trong lòng ,
 mắt  màu xanh nhàn nhạt, hiển nhiên thời gian    nghỉ ngơi .
Trong lòng Cố Kiến Sơn chua xót tê dại,  cảm giác như căng chặt lên,  áp mặt  mặt Khương Đường. Cho dù năm nay   thì sang năm Khương Đường cũng  thể theo   tới Tây Bắc.
Hắn  mua xong tòa nhà ở Liêu Thành.
Bọn họ sẽ  giống như Từ tướng quân và Phùng di, cứ  tách  như .
 
Ngày hôm , Khương Đường dậy muộn, Cố Kiến Sơn  lên triều từ sớm. Cách ngày mười tám tháng tư còn năm ngày, hiện giờ vẫn là An Khánh Đế   cái ghế , nhưng sự vụ lớn nhỏ trong triều đều giao cho Thái tử xử lý.
Ngoại trừ ngày đăng cơ đại điển  thượng triều , thời gian còn  đều đúng giờ mà đến, chậm trễ  .
Làm hoàng đế, càng khó  thể lười biếng ngủ nướng một giấc, càng đừng  Triệu Chân còn là Thái tử,  ngàn vạn ánh mắt đang  chằm chằm,  chỗ nào mà qua loa cho .