Cố phủ ở Thịnh Kinh   là phủ Vĩnh Ninh hầu mà chính là nhà của Cố Kiến Sơn,  khi bọn họ nghĩ  là Cố gia nào thì cũng   Khương Đường là ai, là nương tử mới  cửa của Cố tướng quân, nếu sớm  phía  cửa hàng  còn  Cố Kiến Sơn thì  gì còn  ai dám tới gây chuyện.
Chẳng qua, nếu phủ Vĩnh Ninh hầu  định tội  cửa hàng  chắc chắn  còn  như .
Mọi  cho rằng  nào   giải  Đại Lý Tự,    nhưng sẽ
  , ai cũng  nghĩ tới cơ hội xoay chuyển tình thế,  cấu kết với Tần Vương, cho dù   thả  thì   còn  thể sống  ?
 thấy bộ dáng  của Khương Đường, cũng   . Mãng hán lúc  mới sợ: “Là  nhớ lầm nhớ lầm…”
Khương Đường cũng lười  lời vô nghĩa: “Hứa chưởng quỹ,   tới gây chuyện, mau  báo quan.”
Hứa chưởng quỹ lau mồ hôi, cùng với  của cửa hàng bắt  , cũng
 để ý tới mấy  đang  xem kịch, nhanh chóng chạy  ngoài cửa, mãng hán náo loạn đòi , ai ngờ bên ngoài   tiếng la hét ầm ĩ, quan phủ 
tới nơi.
Đợi quan phủ trói  đưa , Cẩm Đường Cư mới khôi phục  sự im lặng.
 sàn nhà   bôi bẩn,   dấu tay in  quầy pha lê, cũng may điểm tâm  chiếc quầy pha lê  bảo vệ, vẫn còn sạch sẽ,  thể bán tiếp .
Nhóm sư phó  điểm tâm đều là nữ tử, chỉ  thể trốn phía   dám  ngoài, Khương Đường kêu    dọn dẹp cửa hàng  một chút, chóp
mũi của chưởng quỹ bắt đầu chua xót, cảm thấy bản  thật là vô dụng, chuyện gì cũng  nhờ Khương Đường  mặt giải quyết.
Khương Đường : “Nếu    đến gây chuyện, chúng   giảng đạo lý họ cũng   ,  mạnh tay một chút.”
Chưởng quỹ gật đầu, cuối cùng vẫn  nhịn , mở miệng hỏi: “Tiểu chủ nhân, chủ nhân  trở về  ?”
Khương Đường  hề do dự: “Được.”
Chưởng quỹ lấy  tinh thần,  là  của Lục Cẩm Dao, Lục Cẩm Dao xảy  chuyện  cũng chạy  thoát, vẫn luôn thành tâm cầu xin trời Phật, ngóng trông   thả về sớm một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-576.html.]
Việc  cũng khiến Khương Đường nhận  một điều,  đời    nhiều chuyện dệt gấm thêm hoa,  thiếu  những chuyện đưa than giữa ngày tuyết,   nhiều nhân lúc cháy nhà hôi của, ngươi lúc   thì tới  hai chữ tình cảm với ngươi, lúc hoạn nạn  hận  thể rũ bỏ ngươi triệt để.
Chính nàng cũng  cẩn thận, chừa đường lui cho   mới là chuyện đúng đắn.
 
Khương Đường : “Nếu   còn gặp loại  , cứ trực tiếp báo quan.”
Hứa chưởng quỹ liên tục  ,  chính là đang sợ, cũng   gây thêm chuyện cho Lục Cẩm Dao, cho nên vẫn luôn lựa lời khuyên nhủ, nhưng   thấy  lui một bước thì  tiến thêm một bậc, trực tiếp kiếm chuyện lên đầu , nhưng Thánh Thượng còn  định tội .
Khương Đường : “Được , tiếp tục buôn bán , nếu vắng khách thì đóng cửa sớm một chút,  việc gì thì tới Cố phủ tìm .”
Người tới náo loạn   quan binh trong thành đưa , cũng   kết cục
của bọn họ là gì, tên tuổi của Cố Kiến Sơn đúng là  sức nặng hơn những  khác nhiều, bởi vì Khương Đường cũng  cổ phần trong Cẩm Đường Cư
nên  cần lo nó  chuyện của Hầu phủ liên lụy.
Cũng   mấy cửa hàng của Hầu phủ  xảy  chuyện , nhưng cho dù Khương Đường   thì cũng  giúp  gì.
Thứ nhất, nàng   cửa hàng của Hầu phủ  ở , thứ hai, Cố Kiến Sơn thật sự  nên dây dưa với Hầu phủ.
Trở  Cố phủ, Cố Ninh Chiêu đang buồn bã  vui, Khương Đường  bé  nhớ nương của  , nhưng nàng cũng     gì, chỉ  thể bế bé  tìm chỗ chơi, cũng may tiểu hài nhi sẽ quên  nhanh,   bao lâu  vui vẻ  đùa.
Để Cố Ninh Chiêu ở đây nhưng Lục Cẩm Dao cũng lo lắng vô cùng.
Khương Đường tuy đối  với bé nhưng dù  cũng  bằng  nương. Cũng  hơn mười ngày, chuyện  cũng nên kết thúc .
Lại qua hai ngày.
Các quan đại thần  bắt đầu lên triều báo danh, chẳng qua quan viên trong triều   liên lụy hết một phần tư, thật  cũng    nào cũng mang tội, chỉ là một phủ cũng    mấy chục ,  phụ tử    quan cùng triều đều  bắt giam nên  thể thượng triều.
Như thế khiến cho  nhiều chức quan  trống chỗ,  nhiều chuyện quan trọng    xử lý, triều thần đau đầu, An Khánh đế cũng đau đầu.