Khương Đường hít sâu một  : "Ta tới thăm ngươi, bên trong bao đồ   vài thứ,  đồ ăn cũng đồ hữu dụng, ngươi   …"
Nhìn Lục Cẩm Dao  vẻ cũng  , chỉ là  chút tiều tụy: "Ta   cả, đừng lo lắng cho ."
Khương Đường  về phía  Lục Cẩm Dao,   ván giường là Hàn thị. Nàng chỉ  thoáng qua    với Lục Cẩm Dao: "Ngươi  xem  thiếu đồ gì  , nếu thiếu thì  cho  ."
Mũi Lục Cẩm Dao chua xót. Đã  giam giữ ba ngày, Bình Dương Hầu phủ cũng   ai đến thăm nàng cả. Nàng lắc đầu : "Không thiếu cái gì,  ở chỗ  vẫn còn tạm ."
Ở trong phòng giam  dễ rửa mặt chải đầu,  ở  cùng một mái hiên với  mà  ghét nhất, tâm tình Lục Cẩm Dao  thể tưởng tượng .
 chuyện  cũng   cách nào khác cả.
Sau khi  qua Khương Đường, Lục Cẩm Dao liền thúc giục nàng trở về: "Mau trở về , nơi    là chỗ  gì ."
Âm trầm, hương vị cũng  , mùi ẩm ướt xen lẫn mùi m.á.u tươi, dễ dàng lây dính đen đủi, vẫn là ít tới thì  hơn, Lục Cẩm Dao bảo Khương Đường nhanh chóng trở về.
Khương Đường nhéo nhéo tay Lục Cẩm Dao: "Ta  , tỷ tỷ đừng lo lắng cho ."
Chỉ  với   mấy câu xong Khương Đường liền   ngoài.
Giám ngục thấy   hài lòng, nhưng nàng  đợi đến khó chịu, lúc  tới bên ngoài, hai mắt  đỏ hoe.
Ra khỏi Đại Lý Tự, Khương Đường liền trở về Cố gia. Mà Lục Cẩm Dao  đặt bao đồ lên  tấm ván giường. Nàng   khuôn mặt Hàn thị, Hàn thị vẫn là bộ dáng áy náy  c.h.ế.t .
Khương Đường mang tới  nhiều thứ, Lục Cẩm Dao cũng  phí sức chín trâu hai hổ mới xách lên .
Nàng mở  xem thử, bên trong  hai chiếc áo choàng mềm mại, còn  đều là đồ ăn và thuốc men.
Mấy chai mấy lọ, phía   dán giấy  rõ ràng tác dụng của từng loại.
Đồ ăn  thịt khô và bánh nhân thịt, là một chồng thật dày. Lục Cẩm Dao ủy
khuất đến  , nàng hít mũi, gõ gõ tường phòng giam bên cạnh: “Mẫu …”
Giọng  Trịnh thị truyền tới: “Ta  ăn,  c.h.ế.t  cũng  ăn đồ vật nàng  mang tới.”
 
Lục Cẩm Dao thầm nghĩ, vẫn là bà bà của nàng thông minh. Tuy nhiên nàng là phận con dâu vẫn  đưa sang, đẩy qua đẩy  mấy  cuối cùng vẫn đưa
 bánh nhân thịt qua đó.
Bánh vẫn còn ấm, Trịnh thị cắn một miếng bánh thịt, lúc  bà  căn bản  còn nhớ tới Vĩnh Ninh Hầu cùng mấy nhi tử  nhốt ở chỗ khác   ăn thứ gì. Bà  trực tiếp cắn một miếng lớn  ăn một miếng thịt khô, hương thơm nức mũi. Mấy ngày liền   ăn đồ  dầu mỡ, Trịnh thị thèm ăn thịt đến lợi hại, nhưng cắn vài miếng  cảm thấy   với Khương Đường,  khiến nàng  lo lắng đưa mấy thứ   phòng giam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-573.html.]
Vân thị cùng Hứa thị cũng  chia một ít, nhưng mà Lục Cẩm Dao   thể đưa đồ của Khương Đường cho Hàn thị.
Hàn thị cũng  . Nàng  thế mà   thấy Khương Đường,  thời điểm như thế  mà Khương Đường  nguyện ý tới đây tặng đồ.
Lục Cẩm Dao  ăn,   xem trong bao đồ còn  thứ gì. Ngoại trừ bánh nhân thịt còn  bánh hành hoa,  thể giữ  ngày mai ăn. Ngoài  còn   nhiều kẹo, cũng  cái  mùi sữa, giống như là  từ sữa, cũng    thế nào mà ngửi thấy mùi hương thơm ngát.
Lúc Khương Đường   nhéo tay nàng, Chiêu ca nhi   cả. Buổi chiều, rốt cục đến phiên thẩm vấn Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Từng  một  mang  ngoài,   từng  một  đưa về.
Ngay cả Hàn thị cũng . Đến phiên Lục Cẩm Dao cũng  hỏi  nhiều, vấn đề  nối tiếp vấn đề khác. Lục Cẩm Dao cũng  kịp suy nghĩ, nhưng mà tứ phòng chẳng  cái gì cả, nàng cũng  sợ  tra hỏi.
  khi Lục Cẩm Dao trở về, đợi hồi lâu cũng  thấy Hàn thị  về.
Không  Hàn thị  dẫn  . Nàng nghĩ, liệu   Cố Kiến Phong ở bên  cũng  mang   , hai   sẽ  cái gì, sẽ  kết quả gì.
Bọn họ sẽ  nhốt đến khi nào.
Đợi đến buổi tối, Hàn thị còn  trở về, Lục Cẩm Dao liền  quản nữa. Khương Đường mang theo  ít đồ, nhưng trời  ấm áp, để lâu cũng sẽ  hỏng.
Lục Cẩm Dao chia xong hết  bánh thịt còn , thịt khô cũng phân  một phần. Ngày mai chính là ngày thứ năm  nhốt, tuy rằng nàng vẫn  với  sẽ  xảy  chuyện gì hết, nhưng nàng cũng nghĩ tới chuyện  liên lụy sẽ  mất đầu.
Nếu như thật sự mất đầu, nhất định Chiêu ca nhi cũng sẽ   cả. Nếu  thì   gì  sợ nữa.
Trong lòng Trịnh thị cũng  dễ chịu. Bà  thở dài một , ở trong phòng giam, y phục rối loạn mặt mũi cũng bẩn,   còn  bộ dáng thế gia phu nhân gì nữa.
 
May mắn duy nhất là  liên lụy đến Cố Kiến Sơn, vẫn còn  một tia hy vọng.
Khương Đường trực tiếp trở về Cố phủ, cũng diện tích trong phủ lớn, Cố Ninh Chiêu  chỗ chơi. Thằng bé và Điểm Kim Ô Kim cũng  quen thuộc,  thể chạy tới chạy lui theo hai con ch.ó lớn, cũng mấy ngày   hỏi về Lục Cẩm Dao nữa.
Khương Đường mang theo Cố Ninh Chiêu chơi một hồi,   quản sự gác cổng tới đây: “Đại nương tử,   tìm ngài,  là chưởng quỹ Cẩm Đường Cư.”
Khương Đường  từng  với chưởng quỹ, nếu thật sự  xử lý  chuyện thì cứ tìm nàng, còn  đều chờ Lục Cẩm Dao trở về   .
Vậy đến tột cùng là  chuyện gì mà chưởng quỹ  xử lý  mà  tìm nàng đây.
Khương Đường bảo Ngưng Châu dẫn Cố Ninh Chiêu về phòng, còn   tới tiền sảnh gặp . chưởng quỹ vẻ mặt gấp gáp,  : “Tiểu chủ nhân  thể tới cửa hàng một chuyến , cửa hàng xảy  chuyện ,    điểm tâm của cửa hàng chúng   sạch sẽ.”
Khương Đường mệt mỏi ấn mi tâm. Mọi  đều   lưng Cẩm Đường Cư là Vĩnh Ninh Hầu phủ, đây là thấy Hầu phủ xảy  chuyện nên thừa dịp  tới cháy nhà hôi của .