Hàn thị gật đầu, mặc dù khó  thể nuốt xuống nhưng vẫn miễn cưỡng ăn.
Buổi chiều,  Cố gia ở trong phòng giam, vẫn  thấy    dẫn  tra hỏi. Chẳng qua cách đó  xa truyền đến âm thanh của các phòng giam khác,  lẽ là phủ khác  mang  Đại Lý Tự. Một đám  náo loạn ầm ĩ,
 giám ngục mắng mấy câu: “Đã  nhà lao  mà còn coi  là  cao quý nữa ..”
Trong lúc nhất thời, trong lòng khó tránh khỏi  vài phần nặng nề.
Lục Cẩm Dao cảm thấy chỗ Khương Đường hẳn là   việc gì. Bên chỗ Bình Dương Hầu phủ nàng cũng  dặn dò qua, chỉ cần  mạo hiểm mở cửa thì sẽ   việc gì. Hiện tại chỉ chờ  Đại Lý Tự thẩm tra phạm nhân,   phán quyết, cũng   còn  thể bình an trở về  .
Đã hơn mười ngày nàng   gặp Cố Ninh Chiêu , cũng   hài tử   nhớ nàng  nữa.
Người Cố gia vẫn coi như bình tĩnh, mấy phòng giam gần đó  ầm ỹ náo loạn, chẳng hề yên tĩnh một chút nào.
Hàn thị   ván giường, đầu dựa  tường gạch. Trong phòng giam âm u lạnh lẽo, nàng  còn mang bệnh trong , ở chỗ   thể cũng  dễ dịu, chẳng qua đây đều là do nàng  gieo gió gặt bão mà thôi.
Lại qua một lát, Hàn thị thấy giám ngục dẫn Cố Ninh Viễn tiến , trong lòng căng thẳng nhưng nàng  vẫn nhịn  kêu  tiếng.
Cố Ninh Viễn  thấy Hàn thị,  đầu gọi một tiếng mẫu . Hàn thị vịn tường  lên, nhưng khi  tới  cửa phòng giam thì Cố Ninh Viễn   mang  , thỉnh thoảng còn  đầu  về phía nàng .
Giám ngục đưa tay đẩy Cố Ninh Viễn, giọng điệu ác liệt: “Đi nhanh lên, đừng lề mề nữa.”
Cố Ninh Viễn lảo đảo một cái,   thể   đầu . Hàn thị  thấy mà trong lòng cũng nóng nảy, bàn tay nắm chặt song sắt phòng giam, trong
lòng cảm thấy chịu  nổi.
    thấy , Hàn thị chỉ  thể  trở .
Hàn thị  thể  tới là bởi vì nhớ nhi tử, một   thẳng tới.  lúc trở về  vấp ngã, ngay lúc nàng  sắp ngã chúi xuống, một cánh tay túm lấy cánh tay nàng , trong phòng giam  chỉ  nàng  và Lục Cẩm Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-568.html.]
Hàn thị ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lục Cẩm Dao thần sắc lạnh như băng, tuy rằng đưa tay đỡ nàng  nhưng trong mắt một chút nhiệt độ cũng  .
Lục Cẩm Dao đỡ Hàn thị lên tấm ván giường. Vừa mới buông cánh tay Hàn thị ,   nàng  nắm tay , chẳng qua sức lực Hàn thị  nhỏ nên Lục Cẩm Dao dễ dàng tránh thoát.
Hàn thị lẩm bẩm : “Là    liên luỵ tới   .”
 
Bây giờ  những lời   quá muộn.
Lục Cẩm Dao   gì,  sang một bên  đó. Đứng  một lúc thì   vững nữa,  xổm ở một bên.
Đến ngày mười bốn tháng ba, Lý quản sự  xem ở cửa, thấy bên ngoài  còn ai canh giữ nữa .
Hắn báo chuyện  cho Khương Đường, Khương Đường bảo  giẫm lên ghế nhoài   phía ngoài tường viện  một chút, xác nhận bên ngoài    đường mới   mở cửa phủ.
Nha  gã sai vặt trong phủ mặc dù còn  thể  khỏi phủ nhưng tâm tình cũng  hớn hở hơn nhiều.
Khương Đường dặn dò Ngưng Châu Ngưng Duyệt trông coi Cố Ninh Chiêu Cố Ninh Thịnh, chính  mang theo hai nha   khỏi phủ,  tiên  Cẩm
Đường Cư, nhờ chưởng quỹ Cẩm Đường Cư  tới Vĩnh Ninh Hầu phủ xem một chút.
Ba khắc , chưởng quỹ lau mồ hôi trở về, vẻ mặt gấp gáp: “Tiểu chủ nhân, cánh cửa Hầu phủ  dán niêm phong ,  cửa còn  quan binh canh giữ nữa. Tiểu nhân chỉ dám   từ đằng xa  mới  về.”
Khương Đường mím môi : “Hôm nay vẫn  ăn như bình thường,  chuyện gì  giải quyết  thì  tới Cố phủ tìm , những chuyện khác chờ Lục tỷ tỷ trở về   .”
Nàng  nghĩ cách hỏi thăm xem thử   , hoặc là Hình Bộ, hoặc là Đại Lý Tự,  thể ở  khác ngoài hai chỗ .